QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 466

Nhưng Đằng Thành nói như vậy, Vinh Kính thực sự âm thầm lau mồ hôi
lạnh, nguy hiểm thật suýt thì cho đối phương cơ hội.

Đám Đằng Thành đi rồi, Vinh Kính chú ý ánh mắt hắn ta nhìn Tạ Lê Thần
có chút quái, anh cũng từng là cảnh sát, bởi vậy hiểu hàm nghĩa ánh mắt
loại này. Thiên phú của Tạ Lê Thần trực tiếp dẫn đến tính cách bất minh,
Đằng Thành rất dễ nghĩ y trở thành kẻ phạm tội mà đối đãi.

Tạ Lê Thần thấy Vinh Kính phụng phịu mặt ủ mày chau, cười nói, "Thỏ,
đừng để tâm như vậy, mấy người cảnh sát đó cũng chỉ là nói một chút vậy
thôi."

"Thế nên chúng ta phải thử một lần!" Vinh Kính nói, đến phòng chứa đồ
tìm một ma-nơ-canh nhựa dùng để trưng quần áo đi ra, với Tạ Lê Thần nói,
"Cố gắng biến nó trở nên giống anh đi."

"Nó đâu có đẹp trai bằng tôi." Tạ Lê Thần bất mãn, Vinh Kính liếc mắt
trừng y, "Nói anh làm thì làm đi!"

Tạ Lê Thần thê thê thảm thảm chạy đi lăn qua lăn lại con ma-nơ-canh,
trong lòng chua xót khổ sở a —— mình từ nhỏ đến lớn có sợ ai, sao mà con
thỏ đó nói gì nghe nấy vậy? Báo ứng a!

Cùng lúc đó, Vinh Kính lục tung tìm ra kính viễn vọng bội số lớn, đặt ở
một vị trí không gây chú ý, bắt đầu tìm kiếm điểm bắn tỉa xung quanh, lại
đặt một cái bàn phía sau kính viễn vọng, trên đó để một cái rương lớn màu
đen, mở ra, bận rộn một trận.

Tạ Lê Thần nhìn lại, thấy trên bàn có gì đó, phủ một lớp vải đen.

"Đây là gì?" Y định giơ tay vạch tấm vải xem, Vinh Kính không cho, bắt y
tiếp tục đi dằn vặt con ma-nơ-canh.

Chờ Tạ Lê Thần làm xong, Vinh Kính nghĩ thật đúng là rất giống, trời cũng
đã tối.

Vinh Kính yêu cầu Tạ Lê Thần, cả đêm cũng không được để lộ mình từ cửa
sổ, cũng có nghĩa, Tạ Lê Thần bước đi phải khom lưng, đại bộ phận thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.