QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 573

Vinh Kính lườm y, đơn giản giơ tay lấy khay của y.

Tạ Lê Thần gọi điện thoại gọi thêm vài đĩa đậu hũ nữa.

Vinh Kính xen mồm, "Gọi thêm một đĩa bánh mật."

"Ừ, bánh mật." Tạ Lê Thần biểu hiện thiên y bách thuận.

Xa xa phòng trong giám sát người nào đó đeo tai nghe điện thoại.

"Oa... Thật thân mật, Tạ Lê Thần kia, rất sủng Vinh Kính a." Nói, hắn bất
mãn quay đầu lại nhìn sát thương nhân, "Còn anh thì một điểm tình thú
cũng không có, ngay cả kem ly cũng không mua cho tôi được một cái!"

"Cậu thật dong dài." Đối phương buông súng, đi tới, nhìn đối diện qua kính
viễn vọng.

"Không có tình thú!"

Đối phương không nói lời nào, chỉ là lẳng lặng nhìn chằm chằm trong ống
kính, hai người vui cười ăn lẩu mà xuất thần, ký ức phảng phất lại bay về
ngày tuyết lớn vài chục năm trước kia, ánh mặt trời và khuôn mặt tươi cười
tỏa nắng, sáng đến chói mắt. Hôm nay, ánh mặt trời vẫn như trước, nét cười
cũng như trước... Tất cả giống như đều chưa từng thay đổi.

"Này này, không cần dùng ánh mắt thâm tình như vậy ngóng nhìn chứ?"
Người kia hiển nhiên mất hứng, nhỏ giọng lầm bầm một câu, "."

Vinh Kính ăn lẩu thỏa mãn, lúc này, có người gõ cửa.

Tạ Lê Thần đi mở cửa, thấy một bóng người thật lớn đứng đó. Kinh ngạc
ngẩng đầu, mới phát hiện một nam sinh rất béo đứng ở cửa. Có thể bởi vì
quá béo, thế nên nhìn không ra bao nhiêu tuổi, trên mặt không có nếp nhăn,
thế nên có vẻ rất trẻ.

"Đậu... đậu hũ và, bánh... bánh mật." Người kia cũng không biết là thở hổn
hển do quá béo, hay bởi vì căng thẳng không thể nói rõ.

Vinh Kính cũng nghiêng đầu ... Nhìn ra bên ngoài, thấy một nam sinh mập
mạp đứng ở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.