QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 258

Tám

Họ đã dễ dàng nhận ra hắn, mặc dù bây giờ hắn để râu.

Ban ngày hầu như hắn toàn ở nhà. Chiều muộn hắn mới ra ngoài,

thậm chí đến tận tối hoặc đêm khuya. Lần nào hắn cũng về rất khuya, hoặc
lúc trời gần sáng.

Họ bắt đầu theo dõi hắn ngay lập tức.

Đôi khi hắn đi bộ vào thành phố, lang thang không đích đến rất lâu.

Có lúc hắn lại lấy xe - cái xe DS cũ kỹ, kỳ quặc và trông như không

thật - đi lòng vòng một mình hàng giờ đồng hồ, trong thành phố hoặc ra
ngoài.

Đôi khi hắn đậu xe trước biển rồi đứng yên ở đấy. Từ xa họ chỉ thấy

đầu đỏ điếu thuốc. Thỉnh thoảng bóng hắn biến mất, như thể hắn đã nằm
xuống. Có thể hắn ngủ, một đêm Chiti đã nghĩ thế.

Những lần khác họ mất dấu hắn, có vẻ hắn nhận ra họ, thế là họ đành

bỏ cuộc, thầm mong đêm đó không phải là đêm hắn sẽ ra tay.

Cứ như thế hai tuần liền. Trong đầu Chiti, và có thể là cả trong đầu

những người khác trong đội, bắt đầu nhảy nhót câu hỏi: liệu có thật là hắn
không, liệu họ có đang mất thời gian bám sau một gã có hơi bất bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.