QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 264

Cậu ta vung tay đấm cô ấy một cú vào đầu, từ phía sau. Mạnh và

chính xác. Chân cô gái bủn rủn sắp ngã đến nơi, cô không kịp kêu lên tiếng
nào. Francesco ôm đón lấy cô rất nhanh, bịt một tay lên miệng cô còn tay
kia ôm ngang ngực. Cậu ta vừa lôi cô ấy vào trong vừa lầm bầm điều gì đó
với cô ấy bằng một giọng rời rạc đáng sợ. Y như trong một cơn ác mộng,
tôi bước theo.

Trong tiền sảnh, những cây xà đỡ chạy ngang dọc từ bờ tường này

sang bờ tường khác. Khu chung cư này đang xuống cấp nguy hiểm, trước
khi đi theo Francesco tôi nhìn thấy một tấm biển cảnh báo cấm vào. Một
dấu hiệu báo nguy hiểm.

Francesco lôi cô gái vào sâu bên trong. Tối và đầy mùi nước đái mèo.

Hôi rình. Cô gái run rẩy.

“Mày mà nói câu nào là tao đấm chết.” Rồi cậu ta bỏ tay ra khỏi đầu

và mồm cô gái, tát cô ấy hai cái rất mạnh, thúc gối vào bên sườn cô. Vẫn
luôn từ đằng sau.

“Quỳ xuống, con đĩ. Cúi đầu thấp xuống. Mày mà thử nhìn bọn tao

thì tao giết.” Giọng của Francesco không nhận ra nổi, nhưng lại rất quen.

“Francesco, đủ rồi đấy. Bỏ cô ấy ra,” tôi nghe thấy giọng mình. Nó tự

động bật ra.

Mọi chuyện dừng phắt lại trong giây lát. Rồi Francesco đánh cô gái

nhiều lần, đấm vào bên hông, rất nhanh. Nhưng không chính xác như lúc
đầu. Không điềm tĩnh nữa.

Cậu ta quay lại về phía tôi, đúng lúc ấy tôi hiểu mình đã buột miệng

gọi tên cậu ta, và cô gái đã nghe thấy. Chắc chắn thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.