QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 111

“Chỗ Trần Hiền vẫn chưa có tin tức…” Kỳ Huy nhíu mày, ngày đó

Trần Hiền dẫn dụ binh mã của Tào quốc công và Tưởng Phục đi về hướng
Đảo Mã Quan, vốn là kế điệu hổ ly sơn, nhưng mấy ngày qua lại bị mất tin
tức, không biết có phải đã lành ít dữ nhiều rồi không.

Rất nhiều chuyện lộn xộn rối rắm, chuyện nào cũng cần xử lí, gánh

nặng như núi đè xuống, không thể trì hoãn ngày nào, hắn lại phân phó
Thường Bính: “Truyền Ngụy quốc công.”

Long liễn đi như bay về phía Văn Đức điện.

Trong cung Duyên Phúc Cung, Trần Uẩn Ngọc đang nôn nóng không

thôi. Nàng không có việc gì làm, rảnh rỗi nên thời gian suy nghĩ càng nhiều
hơn, lại lo lắng chuyện Kỳ Huy tự mình chấp chính, trái lo phải nghĩ, trong
lòng nghi ngờ càng ngày càng lớn. Giờ khắc này, người nàng muốn gặp
nhất chính là thái hậu.

Từ lúc nàng vào cung, phàm là chuyện lớn hay chuyện nhỏ đều là thái

hậu đứng ra giải quyết, lần trước Kỳ Huy bị đâm, cũng là thái hậu chạy đến
trước tiên. Nhưng hôm qua, bà lại không lộ diện, hơn nữa cho tới bây giờ
vẫn không có tin tức gì. Nàng nhắc tới, các cung nữ thái giám đều kín
miệng như bưng, cứ như đang che giấu một bí mật to lớn nào đó. Nhưng rõ
ràng thái hậu ở ngay cung Từ An, cách nơi này chỉ mất thời gian một chung
trà, chỉ cần nàng tới tìm bà là mọi chuyện sẽ rõ ràng hết.

Trần Uẩn Ngọc đứng lên.

Thấy hoàng hậu có hành động, Trường Thanh vội hỏi: “Nương nương

muốn đi đâu ạ?”

“Ta chán quá, muốn ra ngoài dạo.” Trần Uẩn Ngọc liếc nhìn Trường

Thanh, thầm nghĩ không thể nói cho tiểu thái giám này biết ý định của
mình được, không thì hắn lại lấy cái chết ra làm khó nàng. “Đi ngắm hoa
thôi, ngươi bảo các nàng mang lẵng hoa cho ta, ta cắt một ít mang về.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.