QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 162

“Vốn dĩ là như thế, nhưng buổi tối mới cần phải ngủ sớm, giờ là ban

ngày, không cần gấp gáp làm gì.” Kỳ Huy cởi bỏ đai lưng của nàng.

Trần Uẩn Ngọc gấp gáp: “Hoàng Thượng, chàng đang mệt mà….”

“Hiện giờ Trẫm không mệt chút nào” Hắn cúi xuống, hôn lên môi

nàng. Cả người nàng trắng như tuyết, như thể được trạm trổ từ mỹ ngọc,
không chút tì vết. Hắn hôn từ cổ đến ngực nàng, rồi đến rốn, cảm thấy cái
rốn của nàng thật sự dễ thương, không nhịn được lại hôn nhiều thêm.

Trần Uẩn Ngọc bị hắn làm cho cả người ngưa ngứa, thiếu chút nữa đã

lăn lộn trên giường, nhưng mà lại bị hắn giữ chặt, chỉ có thể chịu đựng
không cười. Thỉnh thoảng không nhịn được, mới phát ra âm thanh khúc
khích, như chú chim nhỏ uyển chuyển. Kỳ Huy đang muốn vây nàng trong
lòng , lại nghe thấy giọng Trường Xuân truyền đến: “Hoàng Thượng,
Thành vương và gia quyến đã nhập kinh, đang ở ngoài cung chờ chỉ thị.”

Sớm vậy đã đến…

Lúc này, Kỳ Huy đang phát hỏa, nhưng không thể không dậy, ai biết

được làm một lần sẽ phải mất bao lâu. Khuôn mặt tuấn tú của hắn hiện lên
một tầng sương lạnh, đứng dậy buộc lại dây lưng, rồi ngoảnh đầu nhìn Trần
Uẩn Ngọc đang nằm nghiêng ở phía sau, nét mặt hiện rõ sự vui mừng khi
tránh được một kiếp. Hắn giận không chỗ xả, nhướn mày nói: “Đứng lên!”

“Hả?” Trần Uẩn Ngọc kinh ngạc, “Sao vậy?”

“Đi xem cùng với Trẫm, lại nói, Thành vương cũng là tứ thúc của ta,

vả lại có cả Thành vương phi, nàng là Hoàng Hậu, phải đi tiếp đãi chứ?”

Trần Uẩn Ngọc sửng sốt, còn chưa nói gì thì Tống ma ma bên ngoài

đã kịp phân phó cung nhân đem thường phục của Hoàng Hậu đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.