QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 49

Ngô thái hậu cười nhạt, người đệ đệ này phải chăng nghĩ bà quá ngu

ngốc, mấy năm qua, đều do bà quá dung túng hắn, làm dã tâm hắn càng
ngày càng lớn, nhưng Đại Lương này, từ sau khi Kỳ Diễn sinh bệnh, đều do
một tay bà chống đỡ, mặc dù Ngô Thuận có giúp đỡ, nhưng giang sơn này
còn chưa tới phiên hắn tranh giành, đây là giang sơn của Kỳ gia, là giang
sơn của nam nhân bà yêu thương nhất, dù muốn đoạt thì trên đời này cũng
chỉ có bà mới đủ tư cách!

Nghĩ tới chuyện tình cảm tỷ đệ phải rạn nứt, trong lòng bà lại vô cùng

phiền muộn, uống một viên tĩnh tâm hoàn rồi được Thang ma ma đỡ đi
nghỉ ngơi.

Trong mơ, bà lại gặp Kỳ Diễn, ông ngồi bên hồ sen, cả người mặc áo

bào trắng, thoải mái thả câu, sau khi hạ triều, có đôi khi ông sẽ như một
công tử thế gia, có sở thích tao nhã… Ngô thái hậu từ xa nhìn thấy, trong
lòng vui mừng, định đến trò chuyện cùng ông, hỏi ông đã câu được cá gì
rồi, bỗng nhìn thấy ông đột nhiên giật cần câu lên.

Một con cá nhỏ cỡ bàn tay bị quăng lên, cùng lúc đó một giọng nói dịu

dàng vang lên: “Hoàng thượng, con cá nhỏ như vậy hay là thả nói đi đi.”

Trong lòng bà chấn động, đưa mắt nhìn sang thì thấy một bóng dáng

rung động lòng người, nàng ta mặc váy sam xanh nhạt, bên hông đeo đai
lụa tung bay trong gió, trông không rõ dung nhan, không hiểu sao, cổ họng
Ngô thái hậu chỉ có thể phát ra những âm thanh mơ hồ, bà gần như gào thét
lên.

Thấy bà gặp ác mộng, Thang ma ma vội vàng cúi người khẽ gọi.

Ngô thái hậu mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt, trên trán đầy mồ hôi, bà

nhìn chằm chằm Thang ma ma, há miệng thở dốc, đột nhiên kêu lên:
“Lưu… Nguyệt, Lưu Nguyệt!”

Thang ma ma khiếp sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.