QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ - Trang 189

vô. Nhưng không phải vậy. Họ bắt người toàn ban đêm, ban ngày bọn trẻ
chúng tôi vẫn sắp hàng đi ca hát vô tư mà. Làm sao biết nổi, mà biết để làm
gì? Trọn Ủy ban Tỉnh bị đẩy đi thật nhưng vụ đó có liên quan gì tới chúng
tôi? Hai ba giáo sư bị bắt thật nhưng chúng tôi xót thương gì? Không chừng
cuối năm thi còn dễ hơn! Lớp tuổi chúng tôi ra đời cùng với Cách mạng, là
con đẻ của Cách mạng… tương lai tràn trề quá mà!
Sự thực là ngay từ hồi đó, chẳng lý luận mổ xẻ chúng tôi cũng tự nhiên
không chịu vô trường đào tạo Mật vụ mũ xanh.

Mặc dù học xong Đại học ra ngon nhất cũng chỉ vớ được một chân giáo
học trường quê ăn lương chết đói, mà vô trường NKVD là lương gấp ba, có
phụ cấp khẩu phần đặc biệt. Vậy mà chúng tôi nhất định chê. Tại sao chê
chưa biết hẳn và có biết cũng chẳng dám nói ra. Cảm giác ghê sợ, kinh tởm
nghề Mật vụ không xuất phát từ óc mà từ con tim. Ai muốn nói gì chúng tôi
cũng gật đầu nhận chịu hết nhưng trong lòng là cả một sự chối bỏ, thù ghét.
Không có chúng chúng tôi không tham dự.
Nếp sống xã hội Nga vốn vậy. Bao nhiêu năm rồi có thể nói thẳng rằng
người tử tế làm công chức ngành nào cũng được trừ ngành Mật thám là
chẳng ai ham. Cả trăm năm, cả mấy trăm năm ý thức đó vẫn tiềm ẩn. Ngay
từ thời luân lý, đạo đức còn có giá và thiện hay ác lương tâm còn phân biệt
được.
Lớp tuổi chúng tôi cũng có vài thằng chịu vô trường NVKD. Giả thử ban
Tuyển mộ ép phải vô thì có lẽ chúng tôi chẳng ai dám chê. Tôi cứ tưởng
tượng nếu chiến tranh bùng nổ mà tôi đã đeo huy hiệu sĩ quan NKVD thì
đời tôi rồi sẽ ra sao? Có thể tôi sẽ tự an ủi hồi đó quá mềm yếu, không đủ
sức cưỡng lại đành phải theo nghề Mật vụ. Sau này bị tống vô khám, có dịp
nằm nghiệm lại chính cuộc đời binh nghiệp của mình, tôi đâm kinh hoàng.
Hồi đó tôi đang mê Toán nặng. Sinh viên đại học nhưng đi lính đâu có được
Sinh viên Sĩ quan. Sáu tháng lính quèn, bụng đói mà lúc nào cũng phải
nhắm mắt tuân theo mệnh lệnh của những kẻ không đáng cho mình tuân
lệnh. Rồi nửa năm liền bị hành hạ quần quật trong lớp Dự bị Sĩ quan.
Không chịu nổi thì suốt đời làm lính chiến mới nghĩ tới đã rùng mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.