QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ - Trang 369

Nhưng đặc quyền ân xá của Ủy ban Hành pháp Trung ương mới là quyết
định tối hậu, ăn trùm tất cả các bản án Toà! Ủy ban Hành pháp Trung ương
không ân xá một ai và Toà Tối cao chẳng phải án treo nhưng trên thực tế
tạm ngưng thi hành. Đợi phản ứng của những thành phần Xã hội Cách
mạng còn lọt lưới, nhất là đang ở ngoại quốc coi sao đã! Con tin của các
anh đã nằm sâu trên thớt, liệu chừng mà hó hé, vận động phản đối.
Bước qua mùa gặt thứ hai của thời đại hoà bình, nhà nước đâu cần phải
xuống tay hành chi cho lắm. Cần thiết lắm mới để Cơ quan làm ở sân
trong, hay kẹt như vụ Yuroslav, Tổng Giám mục Veniamin ở Petrograd,
Phải tạo điều kiện tốt, một bầu trời xanh lơ trong trẻo để cho các phái đoàn
ngoại giao, báo chí khởi sự xuất ngoại chớ? Con tin đã nằm cứng trong tay
Ủy ban Hành pháp Trung ương của Công Nông thì còn vuột đi đâu?
Tờ Sự Thật đã dành hẳn 60 số liên tiếp theo dõi, trần thuật tỉ mỉ vụ án Xã
hội Cách mạng. Cán bộ cao cấp chính quyền là phải đọc hết – đọc Sự Thật
là bổn phận. Tất cả đều gật gù: "Đúng lắm, Đích đáng lắm. Phải vậy mới
được!". Có một giọng nào chống đối, nói khác đi đâu?
Vậy thì hà cớ họ ngạc nhiên sau này, năm 1937? Có gì đáng phàn nàn, phản
đối? Nền tảng của vô luật đã chẳng được dựng nên từ 1922, khởi từ thẩm
quyền xử án ngoài lề của Cheka, đúc kết bằng bộ Hình Luật trẻ trung, cơ sở
pháp lý vững chắc của những phiên toà thời đó.
Nếu năm 1922 là năm cần thiết để giải quyết, thanh toán thì tại sao 1937 lại
không? Đối với Stalin cần phải có. Không chừng một cần thiết lịch sử cũng
nên! Dù chẳng phải nhà tiên tri, đồng chí Chưởng lý Krylenko đã biện
chứng trúng phóc: "Toà không xét xử Quá khứ, mà xét xử Tương lai!".
Lưỡi hái đã đưa cao, chỉ nhát đầu còn khó phần nào, Nhân vật lớn cuối
cùng của Đảng Xã hội Cách mạng bị lọt lưới – hay tự ý chui đầu vào rọ – là
Boris Viktorovich Savinkov bị cơ quan An ninh Xô Viết bắt được ngày 20
tháng 8 năm 1922 giữa lúc vượt biên giới về nước. Cố nhiên Savinkov bị
đưa về Lubyanka nằm tức khắc.
Tại sao Savinkov lại đâm đầu về đến nỗi sa lưới dễ dàng như vậy. Mãi sau
này tạp chí Neva số 11 năm 1967 mới tiết lộ sự thực qua mẩu hồi ký của
một chứng nhân giá trị là Ardamatsky, một kẻ có thẩm quyền gần gũi các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.