QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ - Trang 427

Yelizaveta Yevgenyevna Anichkova

Chánh thẩm là Shubin, Công tố là Karasik, cử toạ không lúc nào dưới vài
trăm người từ các làng xã xa xôi được triệu tới coi nhà nước xử tội nhóm
phản động chạy theo Bukharin
vừa phát giác. Cũng có một luật sư được chỉ
định biện hộ chớ. Nhưng chứng nhân quan trọng duy nhất trong vụ là
Stavrov thì đã từ trần trong khám. Đầu mối số 1 phanh phui toàn bộ vụ án
phản động không còn nữa, nên Công tố viện yêu cầu Toà coi những lời khai
của người đã khuất như sự hiện diện của Stavrov trước Toà vậy. Dĩ nhiên
Chánh thẩm Shubin chấp nhận ngay nhưng rắc rối ở điểm trước Toà tất cả
các bị cáo đều phản cung hết. Không ai chịu nhận những cung từ ký nhận
trong phòng điều tra NKVD Ivanovo khiến ông Chánh thẩm phải hét lên:
"Vô lý quá! Tại sao lại có sự cung khai bất nhất như thế này! Tại sao mấy
người đã khai như vậy còn phản cung?"
Lý do đó không ai đưa ra nổi. Chỉ một mình bị can Univer bạo gan lên
tiếng, sau khi đã nhìn trước nhìn sau kỹ càng:
"Ông chánh thẩm muốn biết tại sao, nhưng nhân danh một đảng viên Cộng
sản, tôi thấy không thể tiết lộ ở đây những thủ đoạn điều tra của NKVD.
Đây là một phiên toà công khai."
Để sửa chữa lại sự bất nhất đó, chính đồng chí Klyugin được ủy thác "tiếp
xúc" từng bị cáo một ở tận cát-xô. Hắn mơn trớn Vlasov:
"Anh đã thấy bọn Smirnov-Univer khai tầm bậy thế nào chưa? Chúng tôi
tin là anh không hèn hạ như vậy, có thế nào cứ khai thực ra."
"Cung khai toàn sự thực hả? Sự thực thì chúng bay toàn là một bọn côn đồ,
khát máu Phát xít".
"Mày muốn chết thì tao cho chết."

[14]

[1]

Antonov Saratovsky là một chiến sĩ Tư pháp lão thành, nổi danh cách

mạng mà ngay cái tên cũng vô cùng thích hợp vì gốc gác bình dân, dễ nghe
dễ nhớ. Vì vậy năm 1962 còn có kẻ nhớ ra người đó, là những người thân,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.