QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 194

Jem nhún vai, trả lời cái nhìn thắc mắc mà Tessa vừa gửi đến anh. “Ở đâu
có Will, ở đó có nửa tá những cô gái giận dự nói cậu ta cướp đi sự trinh
trắng của họ.”

“Thật sao?” Tessa hỏi và vội đuổi theo hai cậu con trai. Cô chỉ đi được tới
vậy khi mặc chiếc váy quá nặng nề chạm vào mắt cá theo mỗi bước di
chuyển. Đám váy vóc mua ở đường Bond được chuyển tới vào hôm qua, và
cô chỉ đang làm quen với việc mặc đồ đắt tiền. Cô nhớ những chiếc váy nhẹ
nhàng vẫn mặc hồi bé, hồi đó cô có thể chạy theo anh, đá vào mắt cá anh và
lao vụt đi mà không sợ anh đuổi kịp. Cô thoáng tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra
nếu cô làm điều tương tự với Will. Cô không nghĩ mình sẽ có lợi thế, dù ý
nghĩ đó cũng khá hay ho. “Cướp đi sự trinh trắng ấy.”

“Em hỏi nhiều quá đấy,” Will nói, quành sang trái và đi lên cầu thang hẹp.
“Phải không?”

“Vâng,” Tessa nói, tiếng giày cao gót gõ cồng cộc trên bậc đá khi cô đi theo
Will lên. “Parabatai là gì? Anh nói bố Gabriel làm xấu mặt Thợ Săn Bóng
Tối là sao?”

“Parabatai trong tiếng Hy Lạp chỉ một người lính bắt cặp với người đánh xe
ngựa,” Jem nói, “nhưng trong ngôn ngữ Nephilim, nó nghĩa là một nhóm
hai nam chiến binh thề bảo vệ nhau.”

“Nam sao?” Tessa hỏi. “Không thể có một nhóm hai người phụ nữ hay một
nam một nữ à?”

“Anh tưởng em bảo phụ nữ không đam mê giết chóc,” Will nói mà không
ngoái lại. “Còn về bố Gabriel, cứ coi là ông ta thích quỷ và cư dân Thế
Giới Ngầm hơn mức cần thiết đi. Anh sẽ ngạc nhiên nếu vài lần viếng thăm
vào ban đêm đến một số ngôi nhà nhất định tại Shadwell không khiến ông
ấy mắc bệnh đậu mùa quỷ.”

“Đậu mùa quỷ á?” Tessa vừa hoảng hốt vừa thấy thú vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.