QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 212

cụ bạc, tất cả đều sắc nhọn. Tất nhiên có dao và những vật mảnh trông như
cái dùi đục da của thợ giày.

Trong khi Tessa bối rối nhìn, một người kí sinh dừng lại bên người phụ nữ
đội tóc giả phủ bột trắng. Bà ta độc đoán búng ngón tay, và sinh vật hướng
tối - cậu nhóc tóc trắng mặc áo khoác đen và quần vải - ngoan ngoãn quay
mặt sang bên. Sau khi nhón lấy cái dùi mảnh trên khay, bà ta vạch đầu nhọn
trên phần da ngay dưới hàm cậu kia. Những chiếc ly trên khay kêu lanh
canh khi tay cậu ta run lên, nhưng cậu ta không làm rơi, kể cả khi người
phụ nữ cầm ly ấn vào cổ cậu ta để máu chảy thành dòng nhỏ vào đó.

Dạ dày Tessa quặn lại và đột nhiên vừa khiếp sợ vừa… đói; cô không thể
chối bỏ cảm giác khát máu, dù nó thuộc về Camille chứ không phải cô.
Nhưng lớn hơn cả cảm giác đó là cảm giác sợ hãi của cô. Cô quan sát khi ả
ma cà rồng nâng ly lên miệng, và cậu kia xám xịt mặt mày và run bần bật.

Cô muốn cầm tay Will, nhưng nữ nam tước ma cà rồng sẽ không bao giờ
cầm tay người ký sinh. Cô ưỡn thẳng lưng và búng tay ra hiệu cho Will
đứng cạnh. Anh ngạc nhiên ngước nhìn rồi tới cạnh, rõ ràng cố giấu cơn
bực bội. Nhưng anh phải làm vậy thôi. “William, đừng đi lung tung,” cô
nói kèm theo cái liếc mắt ý nhị. “Ta không muốn ngươi đi lạc.”

Will cắn chặt răng. “Sao anh có cảm giác rất kỳ lạ rằng em thích trò này
lắm nhỉ,” anh lầm bầm.

“Chẳng có gì lạ cả,” Cảm thấy táo bạo tới khó tin, Tessa dùng quạt nâng
cằm anh. “Liệu đường mà cư xử đấy.”

“Chúng rất khó dạy, đúng không?” Người đàn ông tóc trắng rời khỏi đám
đông, nghiêng đầu chào Tessa. “Người kí sinh là thế đấy,” hắn ta nhìn nhầm
vẻ giật mình của cô thành bối rối. “Rồi khi cô đã dạy chúng ngon lành rồi,
chúng lại lăn đùng ra chết. Con người quả là sinh vật mong manh. Cuộc
sống của chúng ngắn như vòng đời của bướm vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.