Một tiếng khóc đáp lại và những tiến va đập vang lên từ tầng trên.
Tessa chạy đến cầu thanh, vấp phải mép váy và làm rách toạc đường
may. Cô hất chiếc váy ra khỏi đường đi một cách mất kiên nhẫn và tiếp
tục chạy,đi xuống một hành lang dài với những bức tường được tô bằng
bột màu xanh dương và treo hàng tá những bản khắc axit mạ vàng, quay
hai cánh cửa và đi vào một căn phòng khác.
Đây chắc hẳn là phòng của một người đàn ông, một thư viện hay
phòng làm việc: chiếc rèm cửa bằng vải đen nặng nề, tranh sơn dầu về
những chiến thuyền vĩ đại được treo trên tường. Giấy dán tường màu
xanh lá, dù bây giờ đã lốm đốm những vết mật màu đen kì lạ. Có mùi kì
lạ ở căn phòng này- như mùi bên bờ sông Thames- nơi những thứ kì lạ
mục rữa trong ánh sáng yếu ớt ban ngày. Mùi tanh kim loại của máu bay
trong không khí. Một tủ sách đã bị cậy ra, một đống lớn gương vỡ và gỗ,
và trên tấm thảm Ba Tư bên trong là Henry, đang vật lộn với một thứ gì
đó với làn da màu xám và số cánh tay đáng lo ngại.
Henry hét lên, đá ra với đôi chân dài của mình, và thứ kia, một con
quỷ, không còn nghi ngờ gì, đang xé rách bộ đồ của anh bằng móng
vuốt, cái mõm giống như chó sói thì táp về phía mặt anh.
Tessa vội vã nhìn xung quanh, nắm lấy thanh cời lửa nằm bên cạnh
cái lò sưởi đã ngừng hoạt động và tấn công. Cô cố gắng nhớ lại những
điều mình đã được huấn luyện- những lời chỉ dạy cẩn thận kéo dài hàng
giờ của Gideon, tốc độ và sự vững vàng- nhưng cuối cùng bản năng đã
điều khiển, đâm thanh thép dài vào thân trên của sinh vật, nơi đáng nhẽ
ra là xương sườn nếu nó là một sinh vật trái đất thực sự.
Cô nghe thấy gì đó như tiếng nhai gặm khi vũ khí đâm vào. Con của
quỷ tru lên như một con chó và lăn tránh Henry,cái cời lửa rơi leng keng
trên sàn. Máu đen phun ra, làm căn phòng ngập trong mùi hôi thối của
khói và sự thối rữa. Tessa sảy chân về phía sau, gót giày cô vấp phải vết
rách của chiếc áo choàng. Cô ngã xuống đất khi Henry tự nhấc mình lên
và với tiếng chửi rủa thầm thì, chém ngang cổ họng con quỷ bằng con