anh rằng ai đó đã cố tình mua hết chúng trong mấy tuần qua. Không còn
gì cả."
"Nhưng Jem," Tessa nói, cơn sốc lan ra khắp khuôn mặt cô như lửa.
"Không có yin fen..."
"Cậu ấy sẽ chết." Will dừng lại một chút trước cửa thư viện; anh nhìn
cô. "Chiều nay cậu ấy đã cho phép anh đi tìm thuốc giải. Và bây giờ cậu
ấy sẽ chết vì anh không thể giúp cậu ấy sống cho đến khi tìm ra nó.
"Không," Tessa nói "Anh ấy sẽ không chết; chúng ta sẽ không để anh
ấy chết."
Will đi vào thư viện, Tessa ở ngay bên, ánh mắt anh lang thang quanh
căn phòng quen thuộc, những chiếc bàn, những chiếc giá đặt những
tuyển tập cũ. "Đã từng có rất nhiều sách." Anh nói, như thể cô chưa từng
cất lời. "Những quyển anh tham khảo, những tuyển tập về những chất
độc hiếm." Anh đi xa khỏi cô, tiến đến gần giá sách, đôi bàn tay đeo
găng luống cuống lướt qua những quyển sách nằm ở đó. "Đó là nhiều
năm trước khi Jem cấm anh nghiên cứu. Anh đã quên..."
Tessa tiến đến gần anh, làn váy sột soạt nơi cổ chân. "Will, dừng lại
đi."
"Nhưng anh phải nhớ." Anh đi đến một giá sách khác rồi lại đến cái
khác, bóng cơ thể mảnh dẻ của anh in xuống sàn nhà. "Anh phải tìm..."
"Will, anh không thể đọc tất cả sách trong thư viện cùng một lúc.
Dừng lại đi." Cô đã đi đến sau anh, đủ gần để thấy cổ áo khoác của anh
ẩm ướt vì mưa. "Việc này sẽ không giúp được Jem."
"Vậy cái gì mới được? Cái gì mới được?" Anh chạm đến một cuốn
khác, nhìn nó và ném xuống sàn; Tessa nhảy lên.
"Dừng lại," Cô nhắc lại, nắm lấy tay áo và kéo anh quay mặt về phía
mình. Anh đang xúc động, thở hổn hển, cánh tay căng cứng như sắt dưới