QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 10

Nụ cười của thằng Lâm đẹp mê hồn làm con Lan ngẩn ngơ. Nó cứ đứng

ngó sững, chẳng chịu nhích chân khiến thằng Lâm phải lịch sự nhắc lại:

- Chị làm ơn cho tôi gặp bà chủ.

Tới lúc đó, con Lan mới choàng tỉnh. Nó nói cụt ngủn:

- Anh theo tôi!

Rồi lỏn lẻn quay đầu chạy vô nhà.

Cô Thanh dòm Lâm:

- Cháu kiếm cô có chuyện chi không?

- Dạ, chú Khằng kêu con tới đây gặp cô!

Cô Thanh ngỡ ngàng "à" lên một tiếng. Thì ra đứa con trai này là cháu

ông Khằng. Nhưng ông Khằng nói tiếng Quảng nặng trịch mà sao thằng cháu

giọng lại nhẹ tưng, ngộ ghê!

Cô Thanh tò mò hỏi:

- Cháu là chi của ông Khằng?

- Dạ, chẳng là chi cả!

Cô Thanh ngơ ngác:

- Chẳng là chi là sao?

Lâm mỉm cười:

- Dạ, là không có bà con gì hết, thưa cô! Chú Khằng người Quảng Nam,

còn cháu người Tây Ninh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.