QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 141

Cải tự ái:

- Bộ mày không tin tao hả?

- Không phải là không tin! - Lâm phân trần - Nhưng đã yêu nhau thì phải

nói yêu qua yêu lại. Cứ nhìn nhìn ngó ngó suông thì chán lắm.

Cải chừng như hiểu ra tâm trạng của Lâm. Nó trầm ngầm một hồi rồi tặc

lưỡi:

- Thôi được rồi. Trưa mai tao sẽ nhường chiếc ghế của tao lại cho mày.

Mày ngồi sát rạt con Cúc, tha hồ mà nói yêu qua yêu lại.

Dĩ nhiên thằng Cải hứa hẹn như vậy là có tính toán. Trước khi nhường cái

vị trí thuận lợi đó lại cho thằng Lâm, nó đã dặn dò con Cúc kỹ lưỡng.

Thằng Lâm không hay biết chi, đặt đít ngồi xuống cả buổi, vẫn chưa dám

hó hé tiếng nào.

Thấy thằng này ngồi lâu thiệt lâu mà chưa chịu mở miệng nói thương

mình, con Cúc sốt ruột giục:

- Anh Lâm nói chi nói lẹ đi! Lát nữa cô Thanh tới không thấy anh Cải

ngồi coi xe, cổ rầy đó!

Thằng Lâm nãy giờ trống ngực đập tưng tưng, đang mơ màng sắp xếp

những lời lẽ văn hoa ý nhị trong đầu, bỗng dưng thấy con Cúc giục mình tỏ

tình như ngoài chợ người ta giục mua cá, mặt nó bất giác tưng hửng:

- Cúc nói sao?

Con Cúc bồn chồn đáp, mắt vẫn nhìn lom lom ra đường:

- Em kêu anh nói gì thì nói lẹ lẹ đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.