QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 167

QUÁN GÒ ĐI LÊN

Nguyễn Nhật Ánh

www.dtv-ebook.com

Chương 17:

Thằng Lâm cong lưng đạp, con Cúc ngồi phía sau, hai chiếc túi xách đặt

trên đùi, mắt nhìn dáo dác ra đằng trước, cứ chốc chốc lại hỏi:

- Gần tới chưa anh Lâm?

- Chưa, mới nửa đường hà.

Con Cúc sốt ruột:

- Trời, răng xa lắc xa lơ rứa!

Nghe con Cúc buột miệng ca cẩm, thằng Lâm bực lắm. Lần đầu tiên được

chở con Cúc, Lâm sung sướng vô ngần. Nó muốn con đường đến bến xe Bình

Triệu cứ dài mãi ra. Nó muốn con Cúc ngồi đằng sau lưng nó suốt đời.

Nhưng tâm trạng con Cúc chẳng giống Lâm chút xíu nào. Con Cúc có vẻ

như muốn tót xuống cho lẹ. Nó luôn miệng hỏi khiến thằng Lâm nổi sùng:

- Cúc cứ ngồi yên đi! Khi nào tới biết liền!

Con Cúc nhấp nhổm:

- Nhưng em nóng ruột quá.

Lâm tự ái:

- Bộ em không muốn ngồi cho anh chở hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.