QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 121

“Họ đã ly thân bốn hoặc năm năm trước. Ông ta nghiện rượu nặng. Ông ta

liên tục phải đi chữa trị.”

Carmen lại thở dài. Việc này thật buồn. Nó không muốn cảm thấy buồn

cho Lydia. Điều này khiến nó khó lòng ghét cô ta. Nhưng nó nghĩ về cô
Lydia với người mẹ quá cố của cô, với ông chồng nghiện rượu và Paul trầm
lặng với người cha rắc rối. Và Krista, rõ ràng kính sợ người cha rất tốt, chăm
làm việc, đáng tin cậy của Carmen... Hẳn là tất cả bọn họ sẽ thấy thật tuyệt
khi có một cuộc sống mới với bố Al.

Carmen tự hứa với mình rằng sẽ mỉm cười với Lydia khi họ về nhà và sẽ

hỏi ít nhất hai câu thật thân thiện về đám cưới.

“Này con, hay là chúng ta ghé qua chỗ này một chút trước khi đi tập

tennis nhé? Paul đang chơi trong đội bóng đá hè, và hôm nay có một trận
đấu lớn. Bố hứa sẽ chỉ đảo qua vài phút thôi.”

“Được thôi,” Carmen càu nhàu và lại quay lại trạng thái cáu tiết như cũ.

Bridget đi bơi một mình lúc bình minh. Khi nó hưng phấn, nó không thể

ngủ được. Nó bơi thật xa với hy vọng nhìn thấy một con cá heo, nhưng hôm
nay chẳng có con nào cả. Trên đường về bãi, nó bơi quanh mỏm đất phân
cách bãi biển của họ với phần chính của vịnh Coyote. RVs

(1)

rải rác trên bãi

cát. Nhầy nhụa.

Nó bơi vào bờ và nằm trên cát. Nó thiếp ngủ khoảng một tiếng. Sau đó nó

nghe thấy tiếng mọi người đi ăn sáng. Nó lao về cabin mặc quần áo. Nó vẫn
đói điên lên như mọi khi.

Nó mang ba hộp Froot Loops, hai hộp sữa và mớ chuối của mình đi dọc

khu trại và ngồi cạnh Diana.

“Cậu có ngủ không thế?” Diana hỏi. “Sáng nay cậu ở đâu?”
“Tớ đi bơi,” Bridget trả lời.
“Một mình à?”

“Thật đáng buồn là đúng thế.”
Nó nhìn khắp dãy bàn tìm Eric. Anh ta không có ở đó. Liệu anh ta có bị

xót ruột sau đêm qua không? Hay đơn giản chỉ ngồi nghiên cứu cuốn cẩm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.