QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 237

Lena ngủ thiếp đi vào sáng hôm sau. Thực ra nó đã không ngủ say. Nó

nằm hàng giờ trên giường sau khi tỉnh dậy, vì nó không biết nên làm gì với
mình. Nó thật thất thường, vừa đầy sinh lực vừa thờ ơ.

Effie kết thúc buổi sáng hôm ấy khi nó lao vào tấn công tủ áo của Lena để

tìm cái gì đó. “Chị làm sao thế?” Effie ngoái lại hỏi trong khi lục lọi một
cách trơ tráo tủ áo của Lena.

“Chị mệt,” Lena thừa nhận.
Effie trông đầy nghi hoặc.
“Tối qua thế nào em?” Lena hỏi để đánh lạc hướng sự chú ý.

Mắt Effie sáng trưng. “Thật là không thể tin được,” nó hổn hển. “Andreas

là người hôn giỏi nhất thế giới. Hôn giỏi hơn bất cứ anh chàng người Mỹ
nào.”

“Em nói chuyện đó rồi,” Lena chua chát nhận xét. “Với lại em mới có

mười bốn tuổi thôi đấy.”

Bỗng nhiên Effie ngừng lục lọi. Nó hoàn toàn không cử động.

“Cái gì thế?” Lena gặng hỏi. Effie làm nó lo lắng bất cứ khi nào con bé

trở nên im lặng.

“Ôi trời ơi,” Effie thở ra.
“Cái gì!” Lena quát.

Nó co rúm lại khi nghe thấy tiếng loạt soạt của giấy và nhìn thấy Effie

đang cầm cái gì. Đó là bức tranh nó vẽ Kostos.

“Ôi trời ôi,” Effie lặp lại, lần này chậm hơn. Con bé quay sang Lena, cứ

như đang nhìn chị nó qua một đôi mắt mới “Em không thể tin được chị.”

“Cái gì?” vốn từ của Lena có vẻ như chỉ còn có mỗi một từ.

“Em không thể tin được chị.”
“Cái gì?” Lena hét lên lần nữa, ngồi bật dậy.
“Chị yêu anh Kostos,” Effie buộc tội.

“Không, không phải.” Nếu trước đây Lena không biết nó yêu Kostos, thì

giờ đây nó đã biết. Vì nó biết nói dối thì như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.