QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 133

"Dạ vâng." Tinh Nhan đáp lại, không hề nghi ngờ gì.

Nhưng một lát sau.

Trình Nham đi vệ sinh đã quay lại.

Nhìn đôi người yêu ngọt ngào bên cạnh cô giáo, anh ta sửng sốt một

hồi, còn có cả hoảng hốt, vị trí đấy đã từng là của anh ta.

Anh ta lập tức nở nụ cười, tựa như lúc trước chưa hề có chuyện gì xảy

ra.

"Tinh Nhan đến rồi hả? Dạo này có bận không?" Nói xong anh ta nhìn

ảnh đế Dung, "Chào anh!"

Anh ta cố gắng bỏ qua cảm giác đau nhói ở trong lòng

Tinh Nhan miễn cưỡng nhìn anh ta một cái, sau đó lại tiếp tục nói

chuyện với cô giáo, mặc kệ anh ta.

Dung Ngọc ôm lấy eo cô, giúp cô điều chỉnh tư thế ngồi thoải mái

hơn, không thèm để ý cô đang mặt nặng mày nhẹ với người khác.

Một lát sau anh mới vờ nhận ra có người đang đứng ở phía trước,

Dung Ngọc nở nụ cười lịch sự, đâm cho anh ta một nhát, "Chào
anh...Trình...Trình Oán phải không?"

Vẻ mặt Trình Nham không hề bất mãn, đôi mắt hiện lên nét âm u,

nhưng chợt lóe lên rồi thôi, anh ta nở nụ cười tươi roi rói, "Là Nham, Nham
trong nham thạch."

Sau chuyện này, Trình Nham không dám bắt chuyện tiếp, chỉ nói vài

câu rồi tránh đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.