QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 356

Nói đến chuyện Phật quang, khóe mày nhíu chặt của Minh Phi mới

dần thả lỏng, sự khó chịu trong lòng đã biết mất, chỉ còn một ít giấu thật
sâu trong lòng.

Phật quang thì không bao giờ sai sót cả.

"Nếu vậy con có thể dạo chơi một vòng rồi." Minh Phi ôn hòa nhìn

cậu, lần này ra ngoài cũng là vì để cậu lịch luyện, "Chuyện hồng trần chỉ có
trải qua mới hiểu rõ được."

"Dạ." Tiểu hòa thượng không nói nhiều, chắp tay hành lễ rồi lui

xuống.

...

Năm năm, đối với nhiều người, năm năm có thể phát sinh nhiều

chuyện. Nhưng có vài người, năm năm đối với họ chỉ bằng một cái chớp
mắt.

Phòng chữ thiên số ba.

Linh quang trong sơn động vờn quanh, Phạm âm văng vẳng, không

biết từ lúc nào, Tinh Nhan chầm chậm mở mắt ra.

Nàng nhìn thấy vị hòa thượng trước mặt đang nghiêm túc niệm kinh,

linh khí bao quanh người hắn như nở ra từng đóa từng đóa hoa sen.

Nhìn rất có cảm giác thần thánh.

Cảm nhận được tình huống bên trong cơ thể mình, linh khí lại có thể

chuyển hóa thành phật khí, nàng cong khóe mắt đánh giá vị hòa thượng
trước mặt mình.

Gương mặt này, càng nhìn càng thuận mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.