QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 495

Quản gia nở nụ cười, im lặng dẫn cô ta theo sau.

Đến cửa phòng ngủ Tinh Nhan, sau khi khai báo, cánh cửa tự động mở

ra.

Quản gia và Lý Nguyệt bước vào.

Lý Nguyệt vừa liếc nhìn thì thấy ánh mắt Tinh Nhan tràn đầy ý cười,

cô đang nhìn về một chỗ, Lý Nguyệt ngây ngẩn cả người, cô ta cảm
thấy...Tinh Nhan hình như dịu dàng hơn thường ngày.

Nhìn theo ánh mắt của nữ hoàng thì thấy có một cái đầu đen đen với

gương mặt vô cùng nghiêm túc đang đứng thẳng người, móng vuốt nho nhỏ
bám chặt vào tường, cái đuôi chống xuống mặt bàn, trông cứ như một cây
thước màu đen.

Lý Nguyệt nhìn kỹ một tí, đầu óc bỗng nhưng bùng nổ, thân rắn, chân

thằn lằn, vuốt ưng, đuôi rắn, sừng hươu, vảy cá, khóe miệng còn có râu...

- -- Là rồng.

Rồng trong truyền thuyết của Trung Hoa.

Cảm giác thân thuộc bỗng chốc trào dâng, hơi thở hơi nặng nề, cô ta

không kìm được mà sải bước đi tới.

Đến khi có một ánh mắt nhìn đến, cô ta mới vội vàng lấy lại tinh thần,

cảm thấy mình đã quá kích động.

- -- Dù là vật đại biểu của Trung Hoa thì sao, cô ta đã không thể quay

trở về nữa rồi.

Lý Nguyệt hít sâu, khó khăn mở miệng hỏi, "Hoàng tỷ, đang ăn cơm

hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.