QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 735

Cô đã lăn lộn ở tận thế nhiều năm rồi, nói đến kỹ năng chắc chắn

không thua mấy chiến sĩ này là bao.

Trần Thần tuy trông thư sinh, nhưng anh đã từng luyện qua cho nên

cũng nắm được căn bản, tiếp thu cũng rất nhanh.

Phương Tễ Tễ yêu cầu rất nghiêm khắc.

Sinh tồn trong tận thế, bình thường chịu khó một chút, khi gặp nguy

hiểm khả năng sống sót sẽ cao hơn.

Anh đã từng cứu cô, cô luôn ghi nhớ.

Tô Tinh nhìn mọi người đang tập luyện một lát, cô ta dừng động tác,

có vẻ như mệt mỏi, yên lặng quay về biệt thự.

Phương Tễ Tễ nhìn thoáng qua, ánh mắt bỗng tối lại mang theo sự

lạnh lùng đầy ghét bỏ.

...

Tô Tinh cột tóc lên rồi lại nhìn người đàn ông đang luống cuống trong

phòng bếp, mím môi bật cười, "Đừng gấp, lấy cái chảo xào là được..."

Cô ta rất biết điều, không hề chạy lại rồi bảo để cô ta làm, chỉ lên tiếng

nhắc nhở, bọn họ chưa quen thuộc, chuyện nấu cơm là chuyện quan trọng,
không thể để một người mới quen như cô ta làm giúp.

"Hả?" Người đàn ông với làn da rám năng nở nụ cười tươi rói để lộ

hàm răng trắng sáng, "À, Cô Tô dậy sớm thế."

Tô Tinh mím môi nở nụ cười dịu dàng, "Bây giờ chịu khó tập luyện

một chút sẽ tốt hơn."

Người đàn ông gật đầu đồng ý, "Đúng vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.