QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 791

Anh chỉ chỉ biệt thự trước mặt rồi nói với hai người họ, "Chúng ta đến

rồi."

Ngôi biệt thự trông rất gọn gàng sạch sẽ, âm thanh "soàn soạt" phát ra

từ khu rừng bên cạnh, ánh chiều tà soi xuống mặt hồ như một dải lụa màu
quýt chín, làn gió nhẹ thoảng qua tạo nên vài gợn sóng lăn tăn...

Khác hẳn với sự ồn ào náo động nơi thành thị.

Nhưng Trần Nhị lại càng thêm căng thẳng.

Ở đây càng yên tĩnh, anh ta lại càng lo lắng. Zombie cỡ nào mà

Zombie khác không dám bén mảng tới.

Cố Dụ đi đến giữa sân, dùng vân tay mở cửa chống trộm rồi lấy chìa

khóa mở cửa ra.

Trần Nhị cuộn chặc nắm đấm, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Bấy giờ Lý Khuê mới kịp phản ứng lại, cậu ta hơi khẩn trương, "Lão

đại, liệu chị dâu có chào đón bọn em không?"

Chị dâu như mẹ hiền, cậu ta đã xem lão đại như anh mình nên bây giờ

có chút khẩn trương.

Đôi mắt Cố Dụ cong lên, dịu dàng nói, "Không đâu."

"Nhan Nhan rất dịu dàng, rất hiền."

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt." Lý Khuê sửa sang lại áo, thả lỏng một chút.

Dịu dàng là tốt rồi.

Cánh cửa được mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.