QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 147

Chu Giác Sơn cười, hắn từ chối cho ý kiến, cho hai tay vào túi quần.

Tại Tư cảm thấy không được tự nhiên, không có lên tiếng, nhưng lại

giống như thịnh tình khó chối từ, cô vén khăn đội đầu lên, nhìn quầy hàng
xung quanh...

Nói chung, hình như cũng không khác lắm so với đồ vật trong nước,

có rất nhiều đồ vật đặc sắc của dân tộc, cô cũng không hiểu lắm, quốc gia
Phật giáo chú ý rất nhiều, cô rất lo lắng mình sẽ lại giống như ngày đó ở
trong thôn vô tình sờ đầu bé gái, mạo phạm đến cấm kỵ của người ta, dẫn
đến chê trách, cái được không bù đắp đủ cái mất.

Chu Giác Sơn kiên nhẫn đợi cô, không hề nóng nảy, 60.000 Kyat này,

nói nhiều cũng không nhiều nói ít cũng không ít, phụ cận nơi này đều là
chỗ tập trung của một ít tiểu thương và người bán hàng rong, cũng không
có ý định mua bán những vật phẩm xa xỉ, đương nhiên, chỗ này cũng
không hưng thịnh cái này.

Hắn dựa vào ưu thế chiều cao, giúp cô nhìn xung quanh, có một số

quầy hàng nhỏ buôn bán cũng rất náo nhiệt. Chỉ có điều đều là vải vóc giá
rẻ, bát đũa, mì gạo dầu muối, đều là những đồ hay thấy nhất trên chợ phiên,
cô cũng không có hứng thú gì với những thứ đó.

"Mua giày sao?"

Bóng đêm lắng xuống, người đi đường kề sát vai nhau, hắn tựa ở một

cây cột dựng đứng, gót giày chống lên góc tường, trong lúc vô tình, trái lại
quét mắt nhìn xuống đôi giày vải trên chân Tại Tư.

Hỏng rồi, bên sườn còn có một lỗ hổng, chỉ là không biết bị hỏng lúc

nào.

Đương nhiên, ở trên chiến trường, quanh năm gió táp mưa sa lửa đạn

không ngớt, cái gì cũng đều có thể hỏng, Chu Giác Sơn cũng chẳng ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.