QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 163

Kỳ rất ít khi tiếp nhận người châu Á gia nhập quân đội. Hơn nữa thông
thường mà nói, kinh nghiệm gia nhập quân đội ở nước ngoài chắc chắn sẽ
ảnh hưởng đến việc quay về nước nhập ngũ.

"Thang Văn."

"Ừ?"

Bầu trời trong xanh, cả ngày không có một gợn mây, mấy người lính

bị thương ngồi lẻ tẻ trong phòng. Người đàn ông gầy gò đang ngồi trên
chiếu, một vòng lại một vòng tháo ra băng gạc trên đùi.

Tại Tư giúp Thang Văn đem cây nạng để gọn sang một bên, chính

mình dời một cái mã trát đoan đoan chính chính ngồi trước mặt cậu ta.

"Tôi hỏi cậu cái này, cậu chỉ cần chỉ lời phải hoặc không phải là được.

Đoàn trưởng của các cậu có phải xuất thân từ học viện kỹ thuật quân sự
Myanmar không?"

Thang Văn xoay người, hơi thu chân lại, "Cô đừng hỏi tôi, tôi không

thể nói."

Lần trước hắn ta tiết lộ với cô ta thời gian cụ thể đoàn trưởng trở về từ

Kachin, sang ngày hôm sau Du Tại Tư liền chạy. Chu đoàn trưởng mặc dù
nể tình trên đùi hắn ta có thương tích nên chưa nói gì, nhưng trong lòng
Thang Văn lại hiểu rõ - đều do hắn ta làm sai, hắn ta cũng không nên nhẹ
dạ nói cho cô ta biết.

Lúc đó hắn ta cũng ngây dại, bị quỷ ám. Rõ ràng toàn bộ binh lính

trong thôn trại chỉ có mình hắn ta và đoàn trưởng có thể nghe hiểu người
phụ nữ này nói chuyện, đoàn trưởng lại không có ở đây, thế nào hắn ta lại
tin câu nói "Tôi hỏi người khác cũng giống vậy" của Du Tại Tư chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.