QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 165

Ngu trung [6], ngu trung.

[6] Ngu trung: là từ đa nghĩa, trong trường hợp này chỉ sự mù quáng

trung thành, không suy nghĩ đến hậu quả, không cần biết nguyên nhân,
không so sánh lợi hại, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh làm việc, không có suy
nghĩ của mình.

"Cậu nhớ kỹ, sau này có việc gì cũng đừng có đến cầu xin tôi."

Cô nhìn xung quanh một chút, phát hiện chính mình đang đi tới giáp

ranh của thôn trại, hai bên đều trồng cây đại thụ tươi tốt, bên tường có một
ít gỗ và gạch bỏ đi.

Cô đi tới, ngồi lên viên gạch phía sau gốc cây, lặng lẽ móc ra cuộn vải

trắng ở sau hông, cô lại nhìn xung quanh một chút, xác nhận ở đây không
có ai cũng cách phòng thương binh vừa mới đi ra đủ xa, lúc này mới vén
vải trắng lên, rút ra con dao quân sự lần trước Chu Giác Sơn đưa cho cô.

Ánh mặt trời chói mắt, chợt lóe lên ánh sáng trắng trên mũi dao, cô tỉ

mỉ quan sát con dao này --- sắc bén, chắc chắn, chuôi dao màu xám đen có
chút vết xước, rãnh máu [7] trên thân dao cũng không được sạch lắm.

[7] Rãnh máu: hình ảnh ở cuối chương.

Đây không phải là con dao mới, cũng không biết trước đây Chu Giác

Sơn có từng dùng nó để giết người không.

Trong lòng cô suy nghĩ có nên đem con dao này đi bán không, hoặc là

dùng nó làm điều kiện trao đổi, hỏi người khác có biết chút gì về chuyện
lúc trước của Chu Giác Sơn hay không.

Ánh mặt trời từ từ chiếu xuống, chiếu sáng mặt dao và chuôi dao...

Tại Tư trong lúc lơ đãng nháy nháy mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.