"Chăm sóc?"
Tại Tư mơ hồ cắn môi, nghe không hiểu lắm.
Triệu Tuấn khom lưng sờ sờ đỉnh đầu con gái, "Chăm sóc chính là...
trò chuyện với anh trai, mỗi ngày có thể tâm sự. Ba mẹ bận công việc, Tại
Tư có thể chăm sóc anh trai được không?"
Một đôi mắt đen láy xinh đẹp xoay một vòng. Tiểu Tại Tư khôn khéo.
"Vậy Tại Tư muốn được thưởng."
"Anh trai chính là phần thưởng của con."
Một nhà ba người Triệu Tuấn quanh năm đều sinh hoạt ở biên giới
Trung Quốc - Myanmar, ở đây hẻo lánh, hoang vu, cũng không có bao
nhiêu trẻ con để chơi cùng, "Chỉ cần Tại Tư chăm sóc anh trai, Tại Tư sẽ có
bạn chơi cùng. Anh trai sẽ thay ba chơi với con, mỗi ngày đều ở bên cạnh
con, con có chịu không?"
Ánh mắt Tại Tư sáng lên.
Ngửa đầu, cười thật tươi, "Được ạ."
Tại Tư cũng có bạn bè rồi.
Ngày đầu tiên Chu Giác Sơn tỉnh lại, nhìn thấy có một cô bé đứng ở
bên mép giường.
Tiểu nha đầu thắt hai bím tóc, mặc một cái váy màu hồng đứng ở
trước mặt hắn, nhìn thấy hắn tỉnh dậy, hai tay nâng má, lập tức nằm sấp lên
đầu giường hắn.
"Anh ơi, em tên là Tại Tư."