QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 94

lòng khâm phục anh ta, hắn ta coi Chu Giác Sơn như một người anh hùng,
thật tâm muốn vì anh ta cống hiến.

"Đoàn trưởng, mặc dù tôi chỉ là một văn thư, kinh nghiệm làm việc

không nhiều, nhưng ngài tổ chức cuộc họp phát công văn chung quy vẫn
cần một người giúp ngài thông báo photo ghi chép biên bản, rất nhiều quan
chức trong quân khu cũng không biết chữ, tôi có thể giúp phiên dịch và
chỉnh lý, cũng có thể thay ngài thông báo một ít vấn đề ngài không tiện nói
thẳng."

Tham gia quân ngũ thì không thể sợ chịu khổ, sợ chịu khổ thì tham gia

quân ngũ làm gì.

Chu Giác Sơn cười nhạo một tiếng, mắt nhìn xuống Thang Văn,

giương giương quai hàm.

"Nhấc chân lên nhìn một chút."

"..."

Thang Văn cúi đầu, trong nháy mắt hơi bối rối. Hắn ta cắn răng, cố

gắng nhấc chân, lại thử thêm lần nữa...

"Báo cáo đoàn trưởng, nhấc không được."

Trận nổ bom ngày hôm qua, hắn ta đại nạn không chết, nhưng bị mảnh

bom cùng đạn bi bắn vào chân, bác sĩ Trần nói, thế nào cũng phải nghỉ ngơi
một đến hai tháng, lúc này mới là ngày thứ hai... Chân này căn bản là
không có sức lực.

Chu Giác Sơn từ chối cho ý kiến, hắn đi xuống, móc ra bao thuốc lá,

đưa cho Thang Văn một điếu.

"Nghỉ ngơi thật tốt, đừng nghĩ cái khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.