QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 252

Lôi Đạt Nhân tưởng rằng Tất Phu Chiết đang châm biếm

mình làm bộ làm tịch trước mặt các phóng viên nên có vẻ không vui.

- Vậy thì cứ làm theo chỉ thị của Bí thư Lôi đi. Tôi quay về sẽ rèn

luyện tiếng phổ thông, tôi cảm thấy gánh nặng trên vai mình nặng
quá, tôi không thể để cho cán bộ công nhân viên của huyện Tô Thủy
mất mặt được. - Tất Phu Chiết trả lời.

- Thái độ thế này là đúng rồi. Vừa nãy khi tôi vào văn phòng,

thấy anh đang động vào mấy món đồ trong tủ tài liệu của tôi. Anh
đã mở cái hộp ấy ra chưa? - Cuối cùng Lôi Đạt Nhân cũng quay về
với vấn đề mà ông ta quan tâm.

- Không xem! - Tất Phu Chiết thấy quả nhiên Lôi Đạt Nhân đã

hỏi tới vấn đề mà anh lo lắng, lập tức buột miệng nói theo phản
xạ.

- Trong đó tôi cất mấy nghìn tệ, đó là tiền sinh hoạt mà tôi

chuẩn bị cho con tôi, vừa nãy tôi xem lại, sao không thấy tiền đâu
nữa? - Lôi Đạt Nhân biết là nếu hỏi trực tiếp thì chắc chắn Tất
Phu Chiết sẽ không chịu thừa nhận, thế là ông ta thay đổi sách
lược, giăng bẫy Tất Phu Chiết.

- Làm gì có tiền, ngoại trừ một xấp phong bì với một quyển sổ,

ngoài ra có gì nữa đâu, tiền lại càng không. Bí thư Lôi, xin ông hãy
tin tôi, tôi thực sự không lấy tiền của ông! - Tất Phu Chiết vốn
mắc bệnh tâm lí, thêm vào đó do căng thẳng quá độ, vừa mới nghe
Lôi Đạt Nhân nói vậy đã tưởng là Lôi Đạt Nhân lại định hại mình,
bất giác lỡ lời khai hết.

Nghe tới đây, mặt Lôi Đạt Nhân lập tức biến sắc. Biết rằng

Tất Phu Chiết đã xem quyển sổ “Bút kí sưu tầm Mao Mao” của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.