QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 253

- Đám phóng viên đó có xem quyển sổ trong cái hộp không? - Lôi

Đạt Nhân hỏi dồn.

- Không… không có. - Tất Phu Chiết ấp úng nói.

Tất Phu Chiết xem qua chiếc hộp không phải là vấn đề mà

Lôi Đạt Nhân lo lắng. Tất Phu Chiết bất quá chỉ là một con kiến
trong tay ông, muốn anh chết thì chết, muốn anh sống thì
sống. Cho dù Tất Phu Chiết có nói ra ngoài cũng không sợ, tới lúc
đó mình có thể nói là Tất Phu Chiết bị bệnh tâm thần, vì bị phạt
nên muốn báo thù ông, hoặc là nói con người anh lòng dạ xấu xa,
muốn vu oan giá họa cho ông. Điều Lôi Đạt Nhân lo lắng nhất là
không biết mấy viên phóng viên đó có nhìn thấy đống thư và
quyển sổ của ông không. Nếu họ mà nhìn thấy thì quan lộ của
mình cùng với tất cả, tất cả đều sẽ tan thành mây khói. Bởi vậy
việc cấp bách hiện giờ là phải làm rõ vấn đề này.

- Anh Tất này, anh không thể nói dối được. Thành thực là

truyền thống tốt đẹp của Đảng ta, là một đồng chí được Đảng
giáo dục đã nhiều năm, đạo lí này anh phải biết chứ. Đồng chí của
Bộ Tuyên truyền vừa mới gọi điện thoại cho tôi, nói là phóng viên đã
nhìn thấy những thứ để trong đó. - Lôi Đạt Nhân đúng là một con
cáo già, giả bộ không có chuyện gì, tiếp tục chơi đòn tâm lí với Tất
Phu Chiết.

- Đó là tự họ xem chứ, khi tôi đang tìm trà thì họ lén xem. Bí thư

Lôi, tôi thực sự không cố ý cho họ xem đâu! - Tất Phu Chiết thấy
sự việc đã bại lộ, lòng dạ hoang mang, giọng nói khẩn cầu.

- Họ xem xong có nói gì không? - Lôi Đạt Nhân lúc này đã gần

như sụp đổ hoàn toàn nhưng vẫn cố gắng nhắc nhở bản thân phải
giữ bình tĩnh, tìm hiểu rõ sự việc xong rồi mới tìm đối sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.