QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 255

suy nghĩ một hồi, cảm thấy nói riêng với từng người sẽ tốt hơn, để
tránh họ cùng tạo thành một trận chiến, đòi một cái giá trên trời.

Ông quyết định bắt tay vào từ Vương Tín Nghĩa, phóng viên báo

cấp nhà nước.

Ông tìm danh thiếp mà phóng viên đó để lại, bắt đầu gọi điện

thoại. Không lâu sau, phóng viên Vương Tín Nghĩa tới văn phòng của
ông. Tuy là phóng viên báo cấp nhà nước nhưng thực ra Vương Tín
Nghĩa là người của Đông Hải, là phóng viên của tờ báo này thường trú
tại Đông Hải.

- Phóng viên Vương, tôi là một độc giả trung thành của quý báo,

anh xem, văn phòng tôi toàn đặt báo của các anh.

Trước tiên tôi rất cảm tạ quý báo bao nhiêu năm nay đã luôn

quan tâm tới huyện Tô Thủy chúng tôi. Nghe nói ở chi nhánh tòa
soạn các anh cũng có nhiệm vụ quảng cáo, không biết nhiệm vụ của
anh đã hoàn thành chưa? Nếu chưa hoàn thành thì để cảm ơn sự
quan tâm của anh tới Tô Thủy chúng tôi, tôi sẽ bảo mấy doanh
nghiệp trong huyện đăng quảng cáo trên báo của anh.

Lôi Đạt Nhân là một người thông minh, biết rằng nếu cứ thế

đưa phong bì thì thứ nhất là có thể gây nghi ngờ mình đang hối lộ,
thứ hai là phóng viên cũng chưa chắc đã dám nhận, bởi vậy ông ta
lôi quảng cáo ra làm tấm khiên để gián tiếp tiến hành hối lộ.
Cách làm này là hợp lí nhất, vừa không bị mang danh hối lộ, đối
phương không cảm thấy khó xử, mà quan trọng là không cần phải
móc tiền từ hầu bao của mình, một mũi tên trúng ba đích.

Vương Tín Nghĩa thực ra sau khi nhận được điện thoại của Lôi Đạt

Nhân đã đoán được tám, chín phần. Vừa nãy mấy phóng viên bọn
họ đã bàn bạc với nhau, thảo luận về vấn đề giải quyết thế nào
với quyển sổ của Lôi Đạt Nhân. Các phóng viên đều nhanh chóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.