QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 257

đề nghị của Lôi Đạt Nhân.

Lôi Đạt Nhân sững sờ trước lời từ chối của Vương Tín Nghĩa, cảm

thấy tay phóng viên này không chơi bài theo đúng quy định thường
thấy, có thể là vì không thích đề nghị của mình. Thế là ông quyết
định nói thẳng:

- Phóng viên Vương, vừa nãy có phải anh đã chụp một số ảnh

trong văn phòng của tôi không?

- Đúng vậy, khi ông với Tất Phu Chiết giao lưu với nhau. -

Vương Tín Nghĩa cố ý làm giả vẻ ngây thơ.

- Tôi không nói tới chúng, anh là người thông minh, ý của tôi

chắc anh hiểu. Tôi có suy nghĩ này, tôi muốn bỏ tiền ra mua lại
những bức ảnh trong tay anh, anh thấy bao nhiêu tiền thì đủ? - Lôi
Đạt Nhân không còn lựa chọn nào khác, đành phải xòe bài.

- Bí thư Lôi, chẳng nhẽ ông không cảm thấy mình đang thực hiện

giao dịch sao? Hay đây là một hình thức hối lộ biến tướng? - Vương
Tín Nghĩa thản nhiên nói.

- Giao dịch? Cuộc đời có nhiều lúc là giao dịch, chỉ có điều khi

giao dịch cố gắng công bằng một chút là được. Đương nhiên, thực
hiện trao đổi ngang giá là tốt nhất. Nếu anh nói đây là giao dịch
thì tôi cũng không phủ nhận. Anh cho rằng số ảnh trong tay anh
đáng bao nhiêu tiền, hãy ra giá đi! - Lôi Đạt Nhân thẳng thừng.

- Bí thư Lôi, có những thứ dùng tiền không mua được đâu, ví dụ

như trách nhiệm và lương tri của người phóng viên. - Vương Tín
Nghĩa không hề nể nang ông ta chút nào.

- Mười vạn thế nào? - Lôi Đạt Nhân tin rằng đứng trước đồng

tiền, không người nào là không bị mê hoặc, bởi vậy tự mình ra giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.