QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 258

Vương Tín Nghĩa không trả lời, chỉ mỉm cười.

- Hai mươi vạn? - Lôi Đạt Nhân lại chủ động thêm tiền.

Vương Tín Nghĩa vẫn không nói gì.

- Ba mươi vạn! - Lôi Đạt Nhân nói.

Vương Tín Nghĩa cười cười.

- Vậy thì năm mươi vạn! Thế nào? - Lôi Đạt Nhân gằn giọng.

- Bí thư Lôi, ông đừng tăng giá nữa, giá cả ông đưa ra có cao thế

nào thì vụ giao dịch này cũng không thành đâu, ông làm như thế là
đang sỉ nhục nhân cách của tôi! Cáo từ! - Vương Tín Nghĩa hơi nổi
giận, đứng lên định ra về.

- Phóng viên Vương, anh đừng giận, anh hãy suy nghĩ đi, nghĩ

xong rồi thì có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào, có gì thì
cùng nhau bàn bạc. - Lôi Đạt Nhân đuổi theo ra ngoài, nói với theo
Vương Tín Nghĩa.

Phản ứng của Vương Tín Nghĩa hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của

Lôi Đạt Nhân. Ông ta ngã ngồi ra ghế, nghĩ ngợi một lát, đoán
chắc là Vương Tín Nghĩa lo các phóng viên khác tiết lộ chuyện anh
ta bán ảnh ra ngoài, quyết định cùng gọi các phóng viên khác tới,
nói chuyện thẳng thắn một lần, như thế đỡ phải mặc cả nhiều
lần, lại có thể loại bỏ được sự nghi kị và đề phòng của các phóng
viên với nhau.

Thế là ông gọi điện thoại cho phóng viên của Đài truyền hình,

nói là muốn hẹn mấy người ra cùng nói chuyện. Phóng viên của
Đài truyền hình nhận được điện thoại, từ chối yêu cầu gặp mặt của
ông, đồng thời nói với ông rằng, thái độ của Vương Tín Nghĩa cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.