QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 254

- Chẳng nói gì cả, họ chỉ chụp ảnh lia lịa thôi. - Tất Phu Chiết

buột miệng nói.

Nghe câu này của Tất Phu Chiết, tia hi vọng cuối cùng của Lôi

Đạt Nhân đã hoàn toàn bị hủy diệt, trong đầu ông lúc này chỉ còn lại
ba chữ “Tiêu đời rồi”.

Lôi Đạt Nhân đương nhiên không cam tâm để tiền đồ mình tạo

dựng ra suốt mấy chục năm nay kết thúc như vậy. Ông buộc phải
tìm đối sách cứu lấy mình.

Lúc này ông không thể để Tất Phu Chiết ra ngoài nói lộ ra điều

gì nữa. Ông âm thầm dặn dò Tiêu Thành Khí một hồi, bảo Tiêu
Thành Khí sắp xếp cho Tất Phu Chiết tới một nơi yên tĩnh tĩnh
dưỡng vài hôm, bởi vì sau đó có thể sẽ có nhiều phóng viên muốn
tới phỏng vấn anh, không thể để cho anh cảm thấy áp lực quá
nhiều. Ông còn dặn Tiêu Thành Khí phái thêm hai người phục vụ
cho Tất Phu Chiết, nói là để bảo vệ sự an toàn cho anh. Ông nói với
Tiêu Thành Khí, không có sự đồng ý của ông thì không được để cho
Tất Phu Chiết tiếp xúc với bất cứ ai, để tránh điển hình cần
quan tâm bảo vệ này gây ra chuyện không cần thiết.

Đuổi khéo được Tất Phu Chiết xong, Lôi Đạt Nhân nhanh chóng

lôi cái hộp nhựa ra, tỉ mỉ xem lại một hồi, quả nhiên phát hiện bên
trong đã bị người ta lục lọi. Ông lấy một cái túi ra, cho quyển sổ và
thư từ trong hộp vào túi, sau đó xách nó về nhà ở, đốt sạch rồi đổ
tro vào toilet, xả nước cho trôi đi.

Xử lí xong xuôi, Lôi Đạt Nhân vẫn cảm thấy vô cùng căng thẳng

dị thường, phải tìm mấy phóng viên đó để nói chuyện. Điều đầu
tiên ông nghĩ tới là dùng tiền để mua chuộc, ngoại trừ cách này,
hầu như không còn cách nào tốt hơn nữa. Nhưng rốt cuộc là nói
cùng một lúc hay nói với riêng từng người thì tốt hơn? Lôi Đạt Nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.