QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 301

Tần Khai Tân tới một phòng tranh ở thành phố Đông Lạc đặt

một bức tranh “Tranh Bao Công” của một danh họa tỉnh Đông Hải.
Ông chủ phòng tranh không quen Tần Khai Tân, thấy ông chỉ đích
danh một bức “Tranh Bao Công” của họa sĩ nổi tiếng thì biết ngay
là ông định tặng cho Đường Hội Thanh. Thấy Tần Khai Tân nêu giá
cả xong, ông chủ phòng tranh hỏi thăm dò:

- Ông là trưởng phòng phải không?

Bởi vì chỉ những trưởng phòng mới tặng “Tranh Bao Công” với giá

thấp như vậy, còn nếu là từ cấp phó sở trở lên, đa số đều tặng
những bức tranh giá trị khoảng một vạn đổ lên. Tần Khai Tân không
biết ý của ông chủ, bèn trêu ông ta:

- Ông chủ giỏi xem tướng thật đấy, tôi là trưởng phòng mà ông

cũng nhận ra, lợi hại thật!

Ông chủ phòng tranh nghe vậy, cho rằng mình đoán đúng rồi,

lập tức tỏ vẻ kiêu ngạo, miệng thì giả bộ khiêm tốn:

- Đâu có, đâu có, tôi đoán bừa thôi.

Tần Khai Tân sau khi cầm tranh về, cứ lượn đi lượn lại trước

cửa văn phòng của Đường Hội Thanh mấy lần để tìm một cơ hội
thích hợp. Tần Khai Tân rất ít tặng quà cho người ta, cũng chẳng
mấy khi nhận quà của người khác, bởi vậy không có kinh nghiệm,
chỉ đành nhắm mắt làm bừa. Tặng quà là một môn nghệ thuật rất
cao siêu, cũng là một kĩ thuật khó nắm bắt. Tặng quà có bốn
tầng cảnh giới: Tầng cảnh giới thứ nhất là người tặng quà bám dai
như đỉa đói, người nhận quà bị ép phải nhận; tầng cảnh giới thứ hai
là người tặng quà khéo léo kiếm một cái cớ, người nhận quà nửa
nhận nửa chối; tầng cảnh giới thứ ba là người tặng quà không để lại
dấu vết, người nhận quà cũng không lên tiếng; tầng cảnh giới thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.