QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 316

- Truyện này từ mười mấy năm trước rồi, sao giờ còn kể? - Sau

đó thở dài nói với Cầu Liên Thăng - Anh Cầu, kể truyện cười cũng
phải đi theo thời đại, những truyện cười không theo kịp thời đại thì
không buồn cười nữa.

Cầu Liên Thăng quay về vò đầu bứt tai nửa ngày trời, hỏi con

trai thế nào mới là truyện cười theo kịp thời đại. Con trai cũng
không hiểu rõ, ông bèn bảo con trai đi tìm truyện cười cho mình, quy
định rằng bất cứ truyện cười nào người khác gửi cho con trai ông
thì đều phải gửi lại cho ông. Nhiều lần như thế, con trai ông cũng
bực mình, nói là ông lắm chuyện, thế là chẳng buồn để ý tới ông
nữa. Thấy con trai không hợp tác với mình, Cầu Liên Thăng vô
cùng buồn bã, hai cha con còn vì thế mà cãi nhau một trận.

Sau đó Cầu Liên Thăng hiểu ra rằng truyện cười theo kịp thời

đại mà Uất Tiết Phu nói có lẽ là những truyện cười có thêm yếu
tố bậy bạ trong đó. Thế là ông kể những truyện cười kiểu đó.

Uất Tiết Phu nghe xong một truyện, quả nhiên bật cười ha hả.

Cầu Liên Thăng biết khẩu vị của lãnh đạo, lại kể tiếp một truyện:

- Thời vua Athur nước Anh cổ đại, đại pháp quan rất ngưỡng mộ

bộ ngực xinh đẹp của hoàng hậu, nhưng ông ta biết cái giá cho việc
xúc phạm tới hoàng hậu chắc chắn là cái chết, ông ta bèn nói bí
mật này của mình cho ngự y của vua Athur. Ngự y hứa sẽ giúp ông
thực hiện nguyện vọng, để đổi lại, đại pháp quan hứa sẽ trả cho ngự y
1.000 đồng tiền vàng. Thế là ngự y bèn điều chế một loại
thuốc ngứa. Một hôm, nhân lúc hoàng hậu đang tắm, ông ta bôi
thuốc ngứa lên áo ngực của hoàng hậu. Hoàng hậu mặc quần áo
xong, cảm thấy ngực mình ngứa ngáy vô cùng. Vua Athur truyền
ngự y tới khám bệnh cho hoàng hậu. Ngự y nói đây là một căn bệnh
lạ, muốn đỡ ngứa chỉ có cách dùng nước bọt của một người, bắt
người này áp lưỡi lên ngực hoàng hậu bốn tiếng đồng hồ, người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.