QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 321

Cam Lộ kể xong câu chuyện này, Cầu Liên Thăng chìm vào suy

tư rất lâu.

Cam Lộ biết tâm tư của ông quá phức tạp, trong lòng ôm theo

quá nhiều thứ. Theo tình hình cụ thể của Cầu Liên Thăng, Cam Lộ
bàn bạc với Hoa Nghênh Xuân đưa Cầu Liên Thăng ra bên ngoài.
Hoa Nghênh Xuân không biết lấy ở đâu ra một cái gùi bằng trúc,
trong đó đựng đủ các loại đá. Cô bảo Cầu Liên Thăng đeo lên lưng.
Cầu Liên Thăng có vẻ khó hiểu, tưởng là Hoa Nghênh Xuân đang
đùa mình.

Hoa Nghênh Xuân bảo Cầu Liên Thăng đeo cái gùi trúc rồi chạy

một đoạn khoảng 50 mét. Số đá trong gùi phải nặng khoảng bốn,
năm chục cân. Lúc Cầu Liên Thăng khoác lên vai đã thấy vô cùng
nặng nề. Cầu Liên Thăng mặc dù tới từ nông thôn, nhưng từ khi đi
làm rất ít khi phải lao động nặng nhọc, thường ngày cũng ít rèn
luyện sức khỏe. Ông phải cõng trên lưng bốn, năm chục cân đá
đương nhiên là vô cùng vất vả, lúc bắt đầu ông còn miễn cưỡng
đối phó được, nhưng được một đoạn thì không đi nổi nữa. Hoa
Nghênh Xuân đi cạnh cổ vũ ông đi tiếp, nói với ông rằng nhất
định phải hoàn thành trò chơi này với tốc độ nhanh nhất. Cầu
Liên Thăng loạng choạng bước đi, cố gắng lắm mới đi hết được
50 mét.

Khi Cầu Liên Thăng đi tới đích, Hoa Nghênh Xuân bảo ông bỏ

cái gùi xuống, lấy một phần tư số đá trong gùi ra. Hoa Nghênh
Xuân bảo Cầu Liên Thăng nhìn kĩ những chữ khắc trên đó. Số đá
này đều khắc chữ “địa vị” bên trên.

Sau đó, Hoa Nghênh Xuân lại bảo Cầu Liên Thăng cõng số đá

này quay về vạch xuất phát. Cầu Liên Thăng làm theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.