QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 319

màu xám trong chốn quan trường, vừa buồn cười, vừa đáng
thương. Cam Lộ cảm thấy Cầu Liên Thăng còn đáng thương hơn.

Cam Lộ sau khi tốt nghiệp đại học thì ra nước ngoài học tập, chưa

từng làm ở cơ quan nhà nước, bởi vậy chị không hiểu nhiều về các
mối quan hệ giao tiếp phức tạp và tâm lí cán bộ nhà nước. Nhưng
chị là người Trung Quốc, bởi vậy chị rất hiểu ý thức của người nước
mình. Sự hiểu biết chưa rõ ràng này khiến chị càng thêm hứng thú
với việc tìm hiểu tình hình tâm lí của cán bộ công nhân viên. Cam Lộ
cho rằng, cán bộ công nhân viên đại để có thể chia làm hai loại, một
loại là những người tìm đủ mọi cách để duy trì nhân cách độc lập của
mình, loại người khác là mải mê đuổi theo danh lợi mà đánh mất cả
bản thân. Cho dù thế nào thì cả hai loại người này đều sống rất
đau khổ. Khi phải lựa chọn giữa cái tôi và danh lợi, nội tâm họ đều
mâu thuẫn và day dứt rất nhiều. Giữ gìn là một sự đau khổ, đánh
mất còn là nỗi đau khổ lớn hơn, nếu mâu thuẫn và đau khổ này
không kịp thời được giải quyết và phát tiết sẽ gây ra bệnh tâm lí.

Cam Lộ cho rằng Cầu Liên Thăng đang cảm thấy đau khổ vì

đánh mất bản thân, chị nói với ông:

- Với tình trạng của ông hiện giờ, ông không thể kể truyện cười cho

lãnh đạo được nữa, bởi vì việc này là nguyên nhân gây ra chứng trầm
cảm của ông, khiến ông cảm thấy áp lực tâm lí rất lớn. Lát nữa tôi
sẽ gọi điện thoại cho Chủ nhiệm Uất của các ông, nói rõ tình hình
của ông cho ông ấy biết, ông thấy được không?

- Được được… nhưng mà bác sĩ, cô có thể nói khéo léo một chút

được không, đừng để lãnh đạo biết tôi nói nhiều với cô như thế. -
Cầu Liên Thăng vô cùng thận trọng.

Cam Lộ nhìn biểu cảm của Cầu Liên Thăng, tự trong thâm tâm

rất đồng cảm với ông, bởi vậy gật đầu đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.