QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 320

Cam Lộ muốn nói cho Cầu Liên Thăng một đạo lí: Đối với một

người, vui vẻ mới là điều quan trọng nhất. Chị bèn kể cho ông nghe
một câu chuyện:

- Ngày trước có một phú ông có rất nhiều tiền bạc, luôn cảm

thấy thật may mắn. Vậy mà điều khiến phú ông cảm thấy
phiền não là ông có một người hàng xóm cả ngày cả đêm đều thích
hát, thế là ông bị mắc chứng mất ngủ. Cuối cùng, phú ông đó
nghĩ ra một cách khiến người hàng xóm yên lặng. Một hôm, phú ông
mời hàng xóm tới nhà, hỏi: “Chắc là anh vui lắm, phải không?”.
Người hàng xóm nói: “Đúng thế! Tôi có một người vợ hiền lành và
đảm đang, sao lại không vui?”. Phú ông hỏi: “Chắc là anh có nhiều
tiền lắm?”. Hàng xóm nói: “Thật là xấu hổ, không có. Nhưng
chính vì như vậy nên tôi chẳng tham lam điều gì”. Phú ông hỏi:
“Anh muốn có tiền không?”. Người hàng xóm nói: “Đương nhiên
rồi, có tiền sẽ khiến cuộc sống dễ chịu hơn”. Phú ông nói: “Vậy
thì tôi tặng anh 5 vạn nhé. Hi vọng anh dùng nó cẩn thận, không
đến lúc vạn bất đắc dĩ thì đừng tùy tiện tiêu tiền”. Người hàng
xóm cảm ơn phú ông, vui vẻ cầm túi tiền ra về. Sau khi về nhà,
anh chôn túi tiền xuống đất. Từ đó về sau, niềm vui của anh
dường như cũng bị chôn theo những đồng tiền đó. Ban ngày, anh
thấp thỏm không yên, sợ kẻ trộm vào nhà đào mất túi tiền, cho dù
chỉ là một con mèo đi qua cũng khiến anh giật mình toát mồ hôi
lạnh. Buổi tối, anh cũng lo lắng, mất ngủ, trằn trọc mãi trên
giường, vô cùng đau khổ. Còn phú ông thì lại ngủ rất ngon. Cuối
cùng có một ngày, người hàng xóm mang túi tiền sang trả cho phú
ông, nói: “Trả cái túi tiền khiến tôi ăn không ngon, ngủ không yên
này lại cho ông, cho dù cho tôi một trăm vạn đồng vàng thì tôi cũng
không muốn vứt bỏ tiếng hát của tôi, giấc ngủ của tôi, và cả niềm
vui của tôi nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.