QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 48

này, gần đây ông đã đủ đau đầu vì chuyện của Phạn Băng Băng và
Hà Đại Dục lắm rồi.

- Hội Thanh, em phát hiện ra tâm trạng anh gần đây không tốt

lắm, có phải là gặp chuyện gì không? - Chương Hàm Uẩn quan tâm
hỏi.

- Có lẽ vì thời tiết giao mùa nên ảnh hưởng tới tâm trạng của

người ta thôi, không sao. - Đường Hội Thanh lấp liếm.

Thím Phàn cũng nghe thấy tiếng mèo kêu, thím ung dung từ

phòng đi ra, rót thêm nước trà cho Đường Hội Thanh và Chương
Hàm Uẩn. Thím chỉ ra ngoài phòng, dùng tay ra hiệu cho Chương
Hàm Uẩn, miệng phát ra mấy tiếng ú ớ.

Đúng lúc này tiếng mèo lại kêu, một con, hai con, ba con… Cuối

cùng không phân biệt được là có bao nhiêu con nữa, tiếng kêu ai oán
não ruột lại vang lên, gần xa tương ứng, giống như một bản giao
hưởng buồn. Con sáo trong phòng khách cứ đập cánh liên hồi, ánh
mắt đầy cảnh giác, dường như có một nỗi sợ hãi vô hình đang bủa
vây lấy nó.

Nhìn biểu hiện của thím Phàn, Chương Hàm Uẩn nói với Đường

Hội Thanh:

- Hội Thanh, có phải xảy ra chuyện gì không? - Đường Hội Thanh

lườm bà một cái, không nói gì. Thím Phàn thấy Đường Hội Thanh
như vậy thì biết ý đi vào phòng trong. Có lẽ vì đột ngột nghe thấy
tiếng mèo kêu não ruột nên trong lòng Chương Hàm Uẩn cũng
thấy khó chịu, bèn gọi thím Phàn lại, bảo thím ngồi cùng mình.
Một căn nhà rộng lớn, cái phòng khách trống không, thiếu hơi
người. Thím Phàn tới nhà họ Đường ở đã nhiều năm lắm rồi, mối
quan hệ chủ tớ vô cùng hài hòa, Chương Hàm Uẩn cũng chưa bao giờ
coi thím như người ngoài. Mặc dù nhà họ Đường đối với thím rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.