QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 131

“Một gã dễ chịu nhỉ! Các hạ có biết hắn không?”

“Có biết. Không muốn gặp hắn. Nhưng tại hạ vẫn nghe ngóng thông tin của
cặp song sinh. Chúng được đối đãi tốt ở nhà của thương nhân kia, nhưng rồi
ông ta bị phá sản. Tại hạ đã mua lại chúng khi tài sản của ông ta được đem
ra bán đấu giá. Tại hạ giáo dưỡng chúng trong khả năng tốt nhất có thể, và
giờ thì đến lúc phải tìm cho chúng một đấng phu quân phù hợp.”

“Tại hạ không thể nán lại quá lâu.” Kiều Thái thận trọng nói. Y đứng dậy và
nói thêm, “Tốt hơn là tại hạ nên cáo từ thôi.”

“Các hạ phải quay trở lại để tỷ thí một trận quyền cước với tại hạ đó.”
Thuyền trưởng nói khi đưa Kiều Thái xuống cầu thang. “Thể trạng của các
hạ có vẻ nhỉnh hơn tại hạ một chút, nhưng năm tháng dạn dày chốn giang hồ
cho tại hạ khả năng nín nhịn chờ thời để thành công.”

“Được đó! Tại hạ cũng cần luyện tập. Trước đây tại hạ thường xuyên tập
luyện với Mã đệ, vị huynh đệ kết nghĩa của mình. Nhưng đệ ấy giờ đã thành
gia lập thất rồi, và bụng phệ hết cả ra!”

Trong hoa viên, Đinh Da và Đan Nạp đang tưới hoa bằng những chiếc bình
nhỏ xíu.

“Cáo từ, các tiểu cô nương!” Kiều Thái nói to.

Họ cố tình phớt lờ y.

“Chúng giận dỗi vì tại hạ bảo chúng đi ra ngoài đó.” Thuyền trưởng mỉm
cười và nói. “Chúng tò mò như một đôi khỉ con vậy. Và chúng ghét bị gọi là
tiểu cô nương.”

“Tại hạ bắt đầu thấy mình như nghĩa phụ của họ rồi đó.” Kiều Thái nhăn
nhở nói. “Đa tạ vì đã cho tại hạ chiêm ngưỡng những thanh kiếm của các
hạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.