QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 143

những hồn ma theo ám ảnh về sau.”

Địch Công ngước nhìn lên.

“Cho ta xem tấm địa đồ của thành một lần nữa!”

Khi Lương Phổ đã trải địa đồ ra trên bàn, Địch Công yêu cầu Bảo Khoan chỉ
ra cho mình những khu vực có những ngôi nhà chủ yếu làm bằng gỗ. Những
nơi đó quả thực bao gồm gần như tất cả các khu vực đông dân cư, thuộc tầng
lớp trung lưu và hạ lưu, đan xen giữa những con đường rất nhỏ hẹp.

“Đúng vậy”, Địch Công nghiêm túc nói, “một ngọn lửa có thể dễ dàng phá
hủy phần lớn tòa thành này. Thiệt hại về nhân mạng và vật chất sẽ rất khủng
khiếp nên chúng ta không thể bỏ qua những tin đồn về Mãn Tốc Nhi. Chúng
ta phải có sự phòng ngừa thích đáng. Ngay lập tức, ta sẽ ra lệnh cho Đô đốc
triệu tập một cuộc họp bí mật trong phủ vào chiều nay, và ngoài hai ngươi ra
thì còn phải triệu tập Diêu Thái Khai tiên sinh, Đô úy

*

cai quản chiết xung

phủ nơi đây và đầu lĩnh đội lính gác bến thuyền. Sau đó chúng ta sẽ cân
nhắc các biện pháp ngăn chặn tức thời, và cũng thảo luận xem phải làm gì
với Mãn Tốc Nhi.”

Chức quan võ phụ trách quản lý một chiết xung phủ.

“Thảo dân có bổn phận phải nhấn mạnh một lần nữa, thưa đại nhân”, Lương
Phổ lo lắng nói, “Mãn Tốc Nhi cũng có thể hoàn toàn vô tội. Hắn ta luôn cò
kè bớt một thêm hai, và các thương nhân lớn ở đây cạnh tranh với nhau rất
khốc liệt. Một vài kẻ trong số đó sẽ bất chấp thủ đoạn để loại bỏ được một
đối thủ thành công. Tất cả những câu chuyện về Mãn Tốc Nhi có thể chỉ là
những lời vu khống hiểm độc mà thôi.”

“Hy vọng là tiên sinh đúng.” Địch Công trả lời cộc lốc. Ông uống cạn chén
trà của mình và đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.