QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 207

đứng dậy. Trước mặt nữ nhân đang hoan hỉ ấy, y điên cuồng bấu víu một
cách nào đó để cứu nàng, một cách nào đó để…

Đột nhiên, nàng la lên và ngã vào vòng tay Kiều Thái, dữ dội đến mức khiến
y suýt mất thăng bằng. Siết chặt bờ eo mềm mại của nàng, y cúi đầu hôn bờ
môi đỏ thắm, đầy đặn ấy. Nhưng rồi y nhìn thấy đôi mắt to của nàng đang
dần đờ đẫn, miệng co giật, máu nhuộm đỏ cằm. Cùng lúc đó, y cảm thấy
những giọt máu nóng hổi nhỏ xuống bàn tay mình vốn đang ghì chặt tấm
lưng nhỏ nhắn của nàng. Trong cơn bối rối tột cùng, y ôm lấy vai Châu Mộc
Nô. Những ngón tay của y chạm vào mũi tiêu bằng gỗ.

Kiều Thái đứng đó bất động, bầu ngực tròn của nữ nhân đang hấp hối dụi
vào ngực y, cặp đùi ấm áp của nàng áp sát vào y. Kiều Thái cảm thấy trái tim
nàng run rẩy, như trước đây nó đã đập rộn khi y ôm nàng trong vòng tay
mình ở trên thuyền. Rồi trái tim ngừng đập.

Y đặt nàng xuống trường kỷ và rút mũi tiêu khỏi lưng nàng. Rồi y nhẹ
nhàng vuốt mắt và lau mặt cho nàng. Tâm trí y như bị đóng băng. Y sửng
sốt ngó nhìn chằm chằm vào những mái nhà Đại Thực bằng phẳng bên
ngoài. Vị trí đứng bên cửa sổ đã khiến nàng trở thành mục tiêu dễ dàng cho
một cao thủ ám khí.

Đột nhiên y nhận ra rằng mình đang đứng đó, bên cạnh thi thể của nữ nhân
duy nhất mà y từng yêu, yêu bằng tất cả tấm chân tình. Kiều Thái khuỵu gối
quỳ xuống trước trường kỷ, vùi mặt vào mái tóc xoăn dài của nàng và bật ra
những tiếng nức nở kỳ lạ không nên lời.

Sau một hồi lâu, y nhổm dậy. Kiều Thái lấy tấm áo choàng màu lam của
nàng phủ lên thi thể.

“Đối với cả hai chúng ta, tình yêu có nghĩa là cái chết.” Y thì thầm. “Ta đã
biết điều đó, ngay khi ta nhìn thấy nàng, tại lần đầu tiên gặp gỡ. Rồi ta nhìn
thấy cảnh chiến trường, ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc, nhìn thấy dòng
máu đỏ chảy xuống…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.