QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 258

cổ hắn bằng một sức lực dữ dội khiến máu tươi bắn phụt lên cao. Địch Công
ném gã Đại Thực đã chết sang một bên rồi quỳ xuống bên cạnh Kiều Thái.

Lưỡi kiếm sắc bén của thanh Vũ Long huyền thoại đã cắm sâu vào ngực
Kiều Thái. Gương mặt y dần trắng bệch, đôi mắt khép lại. Một dòng máu
chảy ra từ khóe miệng.

Đào Cam phóng vào bên trong.

“Gọi đại phu của Đô đốc phủ đến đây, và báo cho các lính gác ngay!” Địch
Công hét lên.

Ông đặt cánh tay đỡ bên dưới Kiều Thái. Ông không dám rút thanh kiếm ra.
Một dòng ký ức lẫn lộn trôi qua trước tâm trí lạc lõng của Địch Công: cuộc
gặp gỡ đầu tiên của họ trong khu rừng, lúc ông giao chiến với Kiều Thái
bằng chính thanh kiếm này; họ đã từng kề vai sát cánh, cùng nhau đối mặt
rất nhiều hiểm nguy; nhiều lần họ đã cứu sống nhau.

Ông không biết mình đã quỳ ở đó, ngắm nhìn gương mặt bất động kia bao
lâu. Đột nhiên, ông thấy nhiều kẻ tụ tập xung quanh. Đại phu của Đô đốc
phủ kiểm tra nam nhân bị thương. Lúc y cẩn thận rút thanh kiếm ra và cầm
máu, Địch Công khàn giọng hỏi:

“Chúng ta có thể đưa Kiều Thái đến trường kỷ không?”

Đại phu gật đầu. Nhìn quan án vẻ nghiêm trọng, y thì thầm:

“Chỉ có ý chí phi thường mới giúp y còn sống.”

Cùng với Đào Cam và đầu lĩnh đội lính gác, họ nâng Kiều Thái lên và nhẹ
nhàng đặt y xuống trường kỷ của Địch Công. Khi cầm thanh kiếm lên, ông
ra lệnh cho đầu lĩnh:

“Hãy bảo các thủ hạ của ngươi đến đưa xác gã Đại Thực này đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.