QUẲNG GÁNH LO ĐI VÀ VUI SỐNG - Trang 111

tôi khùng. Cái thứ cách "tả-pí-lù" đó, tổng hợp quá, khô khan quá, đọc ngán
quá. Thành ra công toi một năm trọn, tôi phải xé bỏ sọt rác và viết lại. Lần
này tôi tự nhủ: "Mày phải là thằng cha Dale Carnegie với tất cả những lỗi
lầm và kém cỏi của nó. Mày không thể là người nào khác được". Bỏ cái ý
viết một cuốn tổ hợp những sách của người khác, tôi sắn tay áo làm một
việc mà đáng lẽ tôi phải làm ngay từ đầu: dùng kinh nghiệm riêng mà viết;
dùng những nhận xét riêng, nhưng tin tưởng chắc chắn của tôi khi diễn
thuyết và khi nhận dạy ngừơi ta diễn thuyết. Tôi đã học và mong rằng tới
chết cũng không quên - bào học của ông Walter Raleigh (Tôi không muốn
chỉ ông Walter dã trải ái mình trên bùn để Hoàng Hậu bước lên cho khỏi
lấm giầy đâu. Tôi muốn nói về ông Walter Raleigh, giáo sư mốn Anh quốc
văn học sử năm 1904). Ông ta nói "Tôi khôn có tài để viết một cuốn sách
khả sĩ so sánh với tác phẩm của Shakespeare, nhưng tôi có thể viết một
cuốn theo tài năng riêng của tôi được".
Vậy thì ta phải hành động theo tài năng của ta, nhưng Irving Berlin đã khôn
khéo khuyên George Gershwin. Berlin và Gershwin gặp nhau lần đầu,
Berlin đã nổi danh mà Gershwin còn là một thanh niên mới tập đặt nhạc,
làm việc vất vả để lãnh của nhà xuất bản Tin Pan Alley một số lương 35 mỹ
kim một tuần. Berlin khi đó thầm yêu tài năng của Gershwin, cậy Gershwin
làm nhạc ký cho mình với số lương gấp ba lương cũ. Nhưng Berlin lại chân
thật khuyên rằng: "Đừng làm việc đó" Nếu nhận anh có thể thành một
Berlin thứ hai đấy, song nếu anh nhất định theo tài năng riêng của anh thì
danh tiếng anh sẽ vang lừng nhất trong nước".
Gershwin nghe lời. Ông luyện tập và dần dần trở nên một nhà đặt nhạc
khúc đặc biệt nhất của Mỹ thời ấy.
Charrlie Chaplin, Will Rogers, Mary Mc. Bride, Gene Autry và cả triệu
người khác đều phải học bài học tôi đương giảng trong chương này, phải
học bằng kinh nghiệm và cũng đã phải trả giá rất đắt như tôi.
Khi Charlie Chaplin mới đóng phim, viên giám đốc hãng phim muốn chàng
bắt chl]ớc một vai hề người Đức nổi danhh. Và Chaplin không thành công
cho tới khi ông đóng vau hề theo ý ông. Boh Hope cũng đã qua con đường
ấy: bảy năm vừa ca hát,. mà ông thất bại mãi cho tới khi bắt đầu biết khôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.