QUẲNG GÁNH LO ĐI VÀ VUI SỐNG - Trang 113

Tôi làn ngọn cỏ xanh xanh bên đàng.
Thân không hoá kiếp cá vàng,
Thì làm tôm tép thung thăng trong đầm.
Có tướng mà cũng có quân
Ai lo việc nâý, dưới trần cùng vinh
Có việc trọng, có việc kinh
Miễn tròn bổn phận, trong khinh sá gì?
Rộng, hẹp cũng thể đường đi
Mặt trời, sao nhỏ, khác chi, bạn hiền?
Việc gì tận mỹ là nên.
Thành công chẳng kể sang hèn, thấp cao.

Chương 17 - Định mệnh chỉ cho ta một trái

chanh hãy pha thành một ly nước chanh ngon
ngọt

Cách đây ít lâu, tôi có dịp gặp ông Robert Mayard Hutchinson, Hiệu

trưởng Đại Học đường Chicago. Lẽ cố nhiên, trong lúc nói chuyện, tôi hỏi
ông làm cách nào cho khỏi buồn bực. Ông nói bao giờ ông cũng theo lời
khuyên bảo của ông bạn Julius Rosenwald, CHủ tịch một xí nghiệp lớn:
Định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thôi? Được- Ta hãy pah một ly nước
chanh.
Phải là một người thông minh, một nhà mô phạm như ông mới có thể xử sự
như vậy. Những kẻ ngu ngốc tất phải làm khác hẳn, vì nếu không được định
mệnh ban cho một thỏi vàng mà chỉ ban cho một trái chanh, họ sẽ ngồi
phịch xuống mà ta thán. Nào: "Còn hòng gì, còn trầy da tróc vẩy làm gì
nữa" nào: "thế là hết hy vọng". Rồi oán trời, trách bạn, vò tai kêu đời bất
công, thương thân tủi phận. Trái lại, người khôn ngoan, khi thấy mình chỉ
được vỏn vẹn một trái chanh nhỏ, sẽ tự nhủ: "Lần thất bại này dạy ta nhiều
nhiều hay lắm đấy. Phải làm thế nào cho tình cảm khá hơn bây giờ? Làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.