QUẲNG GÁNH LO ĐI VÀ VUI SỐNG - Trang 81

nhảy xuống sông tự tử cho rồi đời.
Nhưng tôi bỏ ý quyên anh đi, quyết định lại Floride, hy vịng sẽ nhờ đổi gió
mà hết bệnh. Khi tôi bước chân lên xe, cha tôi đưa một bức thư bảo tới
Froride hãy mở ra coi. Tôi tới nơi vào giữa mùa du lịch. Vì không thuê
được phòng ngủ, toi đành thuê phòng trong một ga ra xe hơi. Rồi tôi toan
kiếm tại một nhà chuyên chở mà không được.Thế là tôi lang thang trên bờ
vịnh Floride để mà tự cảm thấy ưu phiền khổ sở hơn ở nhà. Tôi bèn mở bức
thư xem ba tôi viết gì. Ba tôi nói: "Còn, con xa nhà tới 1.500 dặm mà không
thấy bệnh khác chút chi, phải không? Ba viết vậy là chính con làm cho con
sinh bệnh. Cơ thể cũng như tinh thần con không đau ốm gì hết. Không phải
tình thế, hoàn cảnh mà con gặp đã làm con đau; chính vì con nghĩ bậy về
những tình thế, hoàn cảnh ấy mà hoá đau. "Trong lòng ta suy nghĩ làm sao
thì ta như vậy". Khi nào nhận thấy được điều đó, thì con trở về và con sẽ
hết bệnh".
Bức thư của ba tôi làm tôi tức giận. Mong được lời an ủi thì không phải đọc
lời thuyết giáo. Tôi giận tới nỗi nhất định không khi nào trở về nhà nữa.
Đêm ấy tôi đi trên đường ở Miami tới một nhà thờ đương làm lễ. Không
biết đi đâu nữa, toi vào nghe thuyết pháp về câu: "Chinh phục được tinh
thần mình còn quan trọng hơn là chinh phục được một châu thành". Thành
thử tôi cũng lại được nghe nhữn lời khuyên mà ba tôi đã viết trong thư:
"Phải quét hết những rác rưởi chất chứa trong đầu óc tôi đi. Lần ấy là lần
thứ nhất trong đời, tôi đã có thể suy nghĩ sáng suốt và hợp lý được. Tôi
nhận thấy trước kia tôi đã khùng. Tôi thấy rõ chân tưởng của tôi mà giật
mình: thì ra bấy nay tôi cứ muốn thay đổi. Nó cũng như cái kính máy chụp
hình; vì nó hư nên hình ảnh của mọi vật đếu hư hết, chứ thật ra, vạn vật có
gì khác đâu.
Sáng hôm sau toi thu xếp về nhà. Một tuần lễ nữa tôi trở lại làm việc như
cũ. Bốn tháng sau tôi cưới nhà tôi, chính người mà trước kia tôi sợ cưới
không được, chung tôi bây giờ có năm cháy, gia đình vui vẻ. Hồi tinh thần
tôi điều khiển một xưởng làm bìa dầy trên 450 thợ. Đời sống đầy đủ hơn,
vui vẻ hơn nhiều. Tôi tin bây giờ tôi đã nhận được chân giá trị của đời sống.
Khi nào gặp những nỗi khó khăn- đời ai mà chẳng có những lúc ấy? tôi tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.