QUẢNG NINH ĐẤT MẠ ANH HÙNG - Trang 63

CHƯƠNG

7

T

hằng Càn theo dõi hai mạ con o Tốt ngày càng sát sao, nghiêm ngặt. Lần

nào đi qua đây, hắn đều dừng lại nghe ngóng. Hắn nóng ruột muốn tạo ra
cái cớ gì đó để có thể thực hiện âm mưu của mình. Tên Càn biết thế nào
người yêu của o Tốt cũng phải về móc nối gây dựng lại cơ sở. Nhiều đêm
phục kích trên bến sông chưa mang lại kết quả, hắn suy tính chỉ còn lấy cớ
o Tốt có người yêu đi Việt Minh để tiếp cận mục tiêu. Càn sắp xếp công
việc đi gặp lý trưởng Tề. Tề vốn chẳng ưa gì cha con thằng Càn. Đều là
loại bợ đít quan đồn tây, Việt gian bán nước với nhau cả mà thằng Càn cậy
nó có quyền làm mật thám cho quan đồn dưới huyện, to hơn ông lý trưởng
quèn ở quê, ở xã, chẳng nể nang gì dân “thổ địa” cả. Dù không ưa nhưng
nỗi bực tức Tề phải nén kìm giữ trong lòng, ngoài mặt vẫn phải vui vẻ,
kiêng nể vì Càn có quyền và được đồn tây tin cậy. Quyền hành thằng Càn
lớn lắm, bắt người chẳng cần lệnh lạc gì cả. Bắt nhầm người, tra tấn người
thừa sống thiếu chết cũng chẳng ai làm gì được hắn. Thật không cái tức
giận nào bằng cái giận trong lòng mà ngoài thì vẫn phải nịnh nọt, khéo léo
từng lời ăn tiếng nói. Tề còn thấy ấm ức khi công việc của làng của xóm
nhà mình mà thằng Càn vẫn can thiệp. Ừ thôi, “giàu làm chị, khó lụy làm
em”, cũng chẳng mất gì vài câu xã giao, khen bốc nó lên tận chín tầng mây.
Mà dù có thế thì Tề thấy cũng cứ nhắm mắt đưa chân, mình chẳng mất gì
mà nhiều khi còn có lợi.

Nghĩ thế và làm thế. Lý trưởng Tề hăng say thực thi nhiệm vụ thằng Càn

giao cho.

Một hôm, mới sáng ra, thuyền chài mạ con o Tốt vừa về bến, bà mạ đang

sắp sửa lên chợ bán cá thì lý trưởng Tề đem theo hai thằng tay chân đến. Lý
trưởng Tề xoay xoay cái mũ “phớt” đen trên đầu, vê vê ria mép, mở giọng
nạt nộ ra mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.