QUẢNG NINH ĐẤT MẠ ANH HÙNG - Trang 84

CHƯƠNG

9

N

hư cái lệ quen dần, lính đồn hay ném cho lũ trẻ con trong làng vài cái

cắc tút, hoặc những viên đạn lép để được xem chúng làm trò cho vui. Nhiều
khi không có cắc tút hoặc đạn lép, để giải khuây, lính đồn còn tháo đạn
trong súng vứt cho lũ trẻ. Nắm được cái thóp đó, Chim Yến và Ngỗ hễ gặp
lính là trổ tài “làm xiếc” dụ tụi ham vui tham gia những trò chơi này và đã
kiếm được khá nhiều đạn cho du kích.

Khi đám lính đồn đã bị cuốn vào trò chơi con lật đật, Ngỗ nhận ra ánh

mắt của mấy anh du kích vừa bị bắt ba ngày trước đó giờ đang ngồi nhặt cỏ
ngoài cổng, liền ghé tai Chim Yến nói nhỏ: “Tớ diễn xiếc cho chúng thật
say, cậu ra ám hiệu cho mấy anh kia chạy cho nhanh nhé”. “Cậu làm được
không?” “Sao còn phải hỏi, đó là tài vặt thôi mà”. “Ừ, làm đi”.

Con lật đật trên tay nhảy múa đủ các kiểu cách, những âm thanh giả

tiếng chó sủa, vịt kêu gâu gâu cạc cạc ngộ nghĩnh phát ra từ cái miệng vừa
đến độ “vỡ giọng” của Ngỗ đã thực sự lôi cuốn đám lính đồn, Chim Yến
lân la đến bên mấy người tù nhân đang làm cỏ. “Mấy chú chú ý, khi mô
cháu ra ám hiệu là các chú chạy cho nhanh, bọn chúng không kịp trở tay
đâu”. “Ừ, cứ mần thế nhé”.

Con lật đật biết nhảy múa, làm trò đang phát huy tác dụng, đám lính đồn

cười sặc sụa, chỉ trỏ tỏ vẻ tán thưởng. Ngỗ bụm miệng, nhại giọng vua
đang thiết triều: “Trẫm đang muốn nghe các ái khanh tâu trình, sao không
ai nói gì thế ni”. “đức vua vạn tuế, vạn vạn tuế. Đức vua nói hay quá, các
hạ thần còn biết nói chi nữa ạ”. “Cho các ngươi bình thân”. Để cho bọn lính
say trò, Ngỗ tung chiêu độc. Con lật đật xoạc cẳng chân, ngồi giãy đành
đạch trên sân cỏ. “Tủm… tủm… tủm… tủm….”, từng tràng từng tràng rắm
phụt ra. Ngỗ gân cổ hét: “Sáng nay ngự thiện phòng để hoàng thượng ăn
hạt mít luộc nguội, giờ trẫm đang bị đau bụng Tào Tháo đuổi rồi đây bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.